kiệm (dù không bằng Ấn Độ) hơn dân ta nhiều. Thống kê của Visa
International về mức độ tiêu xài cá nhân xác định Việt Nam dẫn đầu bảng,
và nếu tính theo thu nhập đầu người, chúng ta qua mặt cả dân Mỹ về mặt
tiêu xài. Ngay cả trong lĩnh vực sản xuất, tôi cũng nghe và biết khá nhiều
khoản vay mượn ngoài luồng của các doanh nghiệp với lãi suất chóng mặt
(5% một tháng) để sống còn.
Những câu hỏi không có câu trả lời
Nền kinh tế ngầm Việt Nam có thực sự đủ mạnh để giúp mọi người vượt
qua bão lớn? Tầm ảnh hưởng của nó như thế nào với hệ thống ngân hàng,
với bong bong bất động sản, với mức tiêu dùng của người dân? Nó tùy
thuộc thế nào vào lượng kiều hối, vào kênh đầu tư vàng, vào sự trú ẩn an
toàn của lượng tiền nhàn rỗi?
Như đã nói từ đầu, tôi nghĩ là kinh tế toàn cầu sẽ lâm vào cảnh suy phát
(stagflation) trong 4 đến 6 năm kể từ 2012. Bài viết này đặt ra vài câu hỏi
để chúng ta bàn luận vì kết quả thực sự sẽ thay đổi những dự phóng về khả
năng vượt bão của Việt Nam trong những năm tới. Hỏi thế thôi, chứ bất cứ
kết luận nào, dù tích cực hay tiêu cực cũng đều có xác suất đúng sai như
nhau.
Nhưng khi quyết định kinh doanh hay đầu tư, doanh nhân cũng nên suy
nghĩ thêm về yếu tố này.