ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 119

không?"
Mạnh Văn Phi cố khống chế nét mặt của mình, cô ngốc, còn mềm lòng hơn
anh tưởng tượng nhiều. Anh làm theo kế hoạch ban đầu, ra vẻ nghiêm túc
nói: "Không cần, lát nữa tôi gọi một phần thức ăn ngoài làm bữa tối luôn
cũng được, hôm nay hơi bận nên chắc phải về hơi muộn."
Phương Tĩnh ngẩn người: "Lại gọi thức ăn ngoài ạ?"
"Ừ. Không sao đâu, cô nghỉ ngơi sớm đi."
Phương Tĩnh mím môi, ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Lát nữa em cũng nấu
cơm tối, dù sau cũng phải nấu, hay là, anh Phi ăn chung luôn đi."
Mạnh Văn Phi nhìn cô: "Được đấy, hôm nay không có ai khác ở công ty, sẽ
không có ai nói người làm ông chủ như tôi bất công." Anh dựng thẳng ngón
tay đặt lên môi, ra dấu bí mật: "Đừng nói cho người khác biết đấy."
Phương Tĩnh bật cười: "Được ạ, chúng ta lén ăn thôi."
Trẻ con, dễ dụ dỗ.
Mạnh Văn Phi cười thầm trong bụng, anh quay đầu tiếp tục nhìn máy tính:
"Vậy tôi làm việc trước, nấu cơm xong gọi tôi."
"Vâng." Phương Tĩnh đi xuống tầng.
Năm giờ rưỡi, Phương Tĩnh gọi điện thoại bảo Mạnh Văn Phi xuống ăn
cơm.
Ba món một canh, bánh bao nhỏ nhân thịt. Đều là món Mạnh Văn Phi
thích.
Mạnh Văn Phi đã đói cồn cào, không phải anh giả vờ, là thật. Với sức ăn
của anh, cái hamburger lúc trưa thật sự không đủ no. Chuyện này Phương
Tĩnh biết, trong lòng Mạnh Văn Phi đã có tính toán. Cũng như cô biết anh
kén ăn vậy, dù lần nào anh cũng nói mình không kiêng thứ gì, nhưng cô
vẫn ghi nhớ những món anh không thích ăn dựa theo lượng thức ăn thừa lại
trong phần ăn của anh.
Mạnh Văn Phi vừa ngồi xuống đã ăn một hơi mười cái bánh bao nhỏ. Dáng
vẻ ăn uống ngon lành này khiến Phương Tĩnh rất vui, cô bưng bát cơm
mỉm cười.
"Đói quá." Mạnh Văn Phi nói. "Tối qua uống nhiều, sáng dậy không ăn
sáng, đến trưa chỉ ăn mỗi cái hamburger, may mà có bữa tối này bù lại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.