ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 141

không nhận."
Mạnh Văn Phi xoa mũi, bực bội không chịu nổi. Mẹ kiếp, chủ nhật anh vừa
mới dỗ dành xong, thứ hai tên đồng đội heo này đã chạy đến phá đám. Lại
còn nói là ý của anh, ý của anh cái con khỉ. 500 tệ là cái thá gì? Tôi thấy cô
quá khó khăn, nên cho cô thêm 500 tệ?!
Mạnh Văn Phi hít sâu một hơi, nói với Khương Tuấn: "Người anh em, tôi
nhờ cậu một việc."
"Dạ?" Nghiêm túc như thế. Khương Tuấn hơi căng thẳng: "Anh Phi cứ
nói."
"Mẹ kiếp, sau này cậu muốn làm gì, nói gì với A Tĩnh thì nhớ báo trước với
tôi một tiếng. Tôi sẽ nói cho cậu biết có được làm hay không."
Khương Tuấn: "..."
Cái giọng nghiêm khắc như cha già đối phó với mấy tên tiểu tử theo đuổi
con gái nhỏ nhà mình này có ý gì? Khương Tuấn suy nghĩ cả nửa ngày trời.
Nghĩ không ra, đành dè dặt thỉnh giáo. "Anh Phi, xin hãy chỉ một con
đường sáng."
"A Tĩnh không cần 500 tệ, cái cô ấy cần là cơ hội, là nguồn tài nguyên. Cô
ấy cũng không cần tốn thời gian đi làm công việc thời vụ cực nhọc chẳng
liên quan gì đến lí tưởng của mình, cái cô ấy cần là học hỏi và nâng cao tay
nghề."
Khương Tuấn hơi ngẩn ra: "Lí tưởng của cô ấy là gì thế?"
"Làm thần bếp."
Khương Tuấn: "..."
Lời thoại trong truyện tranh được Mạnh Văn Phi nói ra với giọng điệu
nghiêm túc khiến Khương Tuấn thấy không quen lắm, nhưng cậu lại không
dám cười.
"Đừng có thương hại cô ấy, đừng có vô duyên vô cớ nhét tiền cho cô ấy,
như vậy sẽ làm tổn thương đến lòng tự trọng của cô ấy. Cô ấy giúp hai
người làm bữa tiệc kia rất vất vả, cô ấy luyện tập rất lâu, nhưng cô ấy rất
vui vẻ. Vừa quay đầu cậu lại đi nhét tiền cho cô ấy, như thế sẽ đẩy cô ấy ra
càng xa, hiểu ý anh chứ?"
Khương Tuấn đã hiểu. "Vậy, em đi giải thích một chút nhé?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.