ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 144

đổi chút nào." Một anh Phi từ nhỏ đã thích chăm sóc cho người khác, lúc
nào cũng nghĩ cho người khác. Một anh Phi ngoài mặt thì hung dữ, nhưng
cuối cùng vẫn lẳng lặng giúp đỡ người khác.
Khương Tuấn: "Bà xã, giọng điệu của em thế này. Anh nghĩ mình lại muốn
ghen rồi."
Đào Hiểu Lộ: "..."
Mạnh Văn Phi bị chuyện mà Khương Tuấn nói làm cho phiền lòng, không
thể không nghĩ không biết A Tĩnh có vì chuyện này mà lùi bước, quay trở
về làm cô gái cẩn trọng luôn giữ khoảng cách an toàn trước kia hay không.
Chớp mắt lại sắp đến cuối tuần, cứ nghĩ đến chuyện Phương Tĩnh lại sắp
phải đến cửa hàng thức ăn nhanh chật kín người ồn ào kia để dọn bát đĩa,
lau bàn, quét dọn nhà vệ sinh là anh lại chạnh lòng.
Vừa nghĩ đến cô đã thấy cô đi tới.
Phương Tĩnh gõ gõ lên kính cửa văn phòng Mạnh Văn Phi, Mạnh Văn Phi
vẫy tay, bảo cô tiến vào.
Phương Tĩnh ngồi xuống trước bàn làm việc của anh, Mạnh Văn Phi thế mà
lại thấy hơi hồi hộp.
"Anh Phi, anh có rảnh không?"
"Có. Cô có chuyện gì à?"
"Nhà anh đã tìm được người giúp việc theo giờ chưa ạ?"
"Vẫn chưa."
"Ừm. Em đã suy nghĩ rồi, em vẫn cảm thấy anh Phi vì muốn giúp em nên
mới đề ra việc này, nhưng hôm đó anh Phi đã nói với em nhiều như thế, em
cũng hiểu ý của anh rồi."
Thật sao? Hiểu thật sao? Mạnh Văn Phi nhìn Phương Tĩnh đang xoắn ngón
tay, biết cô cũng đang căng thẳng, trong lòng anh cân bằng hơn hẳn.
Phương Tĩnh không hề ngừng nghỉ, nói liên tục một hơi như thể sợ ngừng
lại là sẽ không nói tiếp được nữa vậy. "Con người em có rất nhiều tật xấu,
có lúc quả thật hơi nhạy cảm, nghĩ người khác thương hại mình, em không
thích như thế. Hồi nhỏ luôn gặp chuyện như vậy, mọi người thương hại gia
đình em, liền đem chuyện nhà em ra để buôn chuyện. Ánh mắt thương hại
của những người kia nhìn em làm em không thoải mái, giống như em thấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.