ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 19

Khương Tuấn vừa ăn vừa mở menu ra: "Để em xem thử xem còn có món gì
khác không, gọi thêm một chút." Lần này cũng không sợ bị menu làm cho
nhức mắt.
Lúc này cô phục vụ lạnh nhạt đi từ phòng bếp ra, tiến đến bàn bọn họ, lại
đặt xuống hai món.
Một đĩa rau trộn nguội, bên trong có đủ màu sắc, ớt chuông xanh, ớt
chuông đỏ, đậu phộng, tôm nõn khô, dưa chuột, tỏi,... trộn chung với nhau.
Còn có một đĩa đồ ăn nóng, thịt băm xào măng tây, rong biển. Măng tây
được xếp thành một lớp bên dưới, bên trên là thịt băm và rong biển, bên
cạnh đặt một bông hoa nhỏ được tỉa từ ớt đỏ, trông như một bức tranh.
Cô phục vụ nói: "Đồ ăn của các anh lên đủ rồi. Nếu muốn dùng thêm món
gì thì gọi tôi."
"Đợi đã." Mạnh Văn Phi thấy cô định đi vội vàng ngăn lại: "Đây là gì?"
Anh chỉ vào rau trộn hỏi.
"Ngũ vị tạp trần." Cô phục vụ không nhanh không chậm nói: "Ngọt, mặn,
chua, cay, chát. Nguyên liệu nấu ăn phối hợp giữa mềm và giòn, ăn vào sẽ
có nhiều lớp hương vị, hi vọng các anh thích."
"Còn món kia thì sao?"
"Vẽ rắn thêm chân."
Mạnh Văn Phi nhướng mày.
Cô phục vụ nhìn vẻ mặt của anh, kiên nhẫn nói: "Chuyện của một đôi tình
nhân rắc rối, quái đản, ương bướng, người ngoài không nên can thiệp vào
thì hơn. Chuyện tình cảm, ấm lạnh tự biết."
Mạnh Văn Phi vui vẻ: "Cho nên người đáng thương kia không cần phải vẽ
rắn thêm chân mù quáng tham gia vào đúng không?"
Cô phục vụ không trả lời, có thể thấy đến chính cô cũng không muốn mù
quáng tham gia.
Lúc này Mạnh Văn Phi mới phản ứng lại : "Cho nên tôi nên 'Tôm tít ơi
chúng ta đi', đừng quấy rối thêm nữa đúng không?"
Cô phục vụ bị giọng điệu của anh chọc cười, khóe miệng hơi cong lên, cô
hắng giọng, "Tôi không biết chuyện của các anh thế nào, nhưng cơm vẫn
phải ăn, chúc ngon miệng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.