ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 243

Thật lạnh lùng, cô còn dám tỏ thái độ với anh. Anh chặn lại cửa thang máy,
đi về nhà, lấy chìa khóa mở cửa, bước vào bên trong một bước, nói với
Phương Tĩnh đang ở phòng khách: "Trong ngày hôm nay cô phải liên lạc
với Trâu Lam, xác nhận chuyện tuần sau đi tham gia huấn luyện, trước hết
phải sắp xếp xong lịch trình."
Giống như ông chủ đang phân phó công việc cho cấp dưới, rất quyết đoán,
không thể cự tuyệt.
Nói xong cũng không đợi Phương Tĩnh phản ứng lại, "Rầm" một tiếng
đóng cửa lại.
Lần này anh thẳng tắp đi vào thang máy, không quay đầu lại.
Đến công ty, đồng nghiệp trong tổ tăng ca cũng lục tục tới, cuối tuần tăng
ca thả lỏng rất nhiều, mọi người cùng nhau cười đùa, ăn vặt, nói vài câu
chuyện phiếm. Mạnh Văn Phi không nhốt mình ở trong văn phòng, anh
mang laptop ra khu vực bên ngoài làm việc cùng các đồng nghiệp, thu hẹp
khoảng cách, làm việc cũng thuận lợi hơn.
Rất nhanh đã đến giờ cơm trưa, Phương Tĩnh cũng trở lại.
Mạnh Văn Phi đang cùng một đồng nghiệp thảo luận về lập trình code,
khóe mắt lại liếc thấy cô đi lên lầu. Anh quét mắt nhìn cô một lượt, nhưng
miệng vẫn trả lời vấn đề của đồng nghiệp.
Phương Tĩnh nhìn một lượt những người đang tăng ca, sau đó đi về phía
Liễu Nghị.
Mạnh Văn Phi vụng trộm dõi theo động tĩnh của bọn họ. Hai người thấp
giọng nói chuyện, không biết đang nói cái gì.
Một lát sau Liễu Nghị đi tới, nói với Mạnh Văn Phi: "Anh Phi, A Tĩnh hỏi
có cần nấu cơm trưa cho mọi người hay không. Chỉ có năm người, sẽ rất
nhanh ."
Mạnh Văn Phi nhìn về phía Phương Tĩnh, ánh mắt chạm nhau, cô vội quay
đầu đi.
Mạnh Văn Phi cố ý nói: "Không cần nấu cơm , mọi người tăng ca vất vả,
phải ăn một bữa thật ngon. Không phải mọi người thích Pizza của Na sao,
chọn đi, tôi mời."
Giọng của anh không lớn không nhỏ, vừa vặn để tất cả mọi người đều có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.