ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 38

nhìn thử xem, nếu không có vẫn đề gì liền quyết định. Ngày mai cô ấy có
thể đi làm luôn."
Công ty tuyển người, cho dù là làm chức vụ nào, cũng cần phải được lão
đại xem qua, gật đầu thì mới được.
Mạnh Văn Phi đứng lên, theo Liễu Nghị đi xuống tầng một.
Nhìn dáng vẻ hưng phấn của Liễu Nghị, Mạnh Văn Phi chế nhạo: "Làm
sao? Là một cô gái đáng yêu?"
"Aiii, là rất xinh đẹp. Trắng trẻo nõn nà, đôi mắt long lanh." Liễu Nghị
đang đi, bỗng nhiên hạ giọng ra vẻ thần bí: "Cô ấy rất đáng thương. Trước
kia cô ấy tự mình mở cửa tiệm, nhưng vì nợ người ta rất nhiều tiền nên tiền
kiếm được đều để trả nợ hết. Hiện tại cửa tiệm không còn, cô ấy phải đi
làm thuê."
Vừa nói đã đến tầng một, Mạnh Văn Phi liếc mắt đã nhìn thấy một cô gái
đang ngồi đoan trang trên ghế ở khu nghỉ ngơi cách đó không xa.
Kinh ngạc.
Thì ra tên cô ấy không phải A Tĩnh (

静 – an tĩnh), mà là A Tĩnh (靖 – điềm

đạm, bình tĩnh)
Phương Tĩnh.
Liễu Nghị vẫn còn nhỏ giọng lải nhải bên tai Mạnh Văn Phi: "Là một cô
gái rất kiên cường. Chữ viết cũng rất đẹp, miệng lưỡi lanh lợi, phản ứng
nhanh nhẹn, nhìn qua có vẻ rất chăm chỉ."
Mạnh Văn Phi không phản ứng lại, anh chỉ nghĩ đến những gì Liễu Nghị
nói – tự mình mở cửa tiệm, nợ rất nhiều tiền, cửa tiệm không còn, đi làm
thuê.
Đúng là hay thật, kịch bản lại thay đổi.
Bà ngoại si tình, cha mẹ mất sớm, hiện tại đang nợ một khoản tiền rất lớn
cần cô làm việc trả lại?
Cửa tiệm nhà cô ta rõ ràng là bị giải tỏa, sao lại biến thành vì trả nợ mà
không còn?
Mạnh Văn Phi đứng lại, không nói rõ được bản thân là thất vọng hay phản
cảm. Cô gái này gặp mỗi người lại nói một kiểu, cô ta là hí tinh (người giỏi
đóng kịch) chắc? Chút tán thưởng khi mới quen biết đã tiêu tan gần hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.