ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 66

"Tốt lắm ạ."
"Có mệt không?"
"Không mệt." Phương Tĩnh ngẫm nghĩ, cảm thấy có thể Mạnh Văn Phi
đang muốn hỏi chuyện cơm tối nên nói: "Làm thêm một bữa cơm nữa vẫn
được ạ."
Mạnh Văn Phi lắc đầu: "Tôi đang muốn nói chuyện với cô về chuyện đó
đây."
Phương Tĩnh lau tay, xoay người lại, đối diện với Mạnh Văn Phi, chăm chú
lắng nghe.
"A Tĩnh, tôi biết cô làm việc rất tốt, ai nấy đều khen cô."
"Cám ơn mọi người ạ." Phương Tĩnh thấy hơi căng thẳng.
"Cô rất siêng năng, cũng rất tỉ mỉ, hiệu suất cũng rất cao. Mọi người đều
thích cô." Mạnh Văn Phi thấy cô căng thẳng, nở nụ cười, "Tôi không định
phê bình cô đâu. Tôi cũng thấy cô làm rất tốt, vượt xa mong đợi của tôi.
Tôi chỉ muốn chia sẻ với cô một chút về kinh nghiệm của tôi thôi."
Phương Tĩnh gật đầu.
"Tôi nghe Đinh Linh nói, cô đồng ý làm bữa tối cho bọn họ."
"Chuẩn bị từ buổi trưa, làm thêm bữa tối cũng không sao ạ."
"Nếu sau đó bọn họ lại nói ở lại tăng ca quá muộn, muốn nhờ cô làm bữa
khuya luôn thì sao?"
Phương Tĩnh há hốc miệng.
"Ăn khuya xong, lại nói mình là đàn ông độc thân, sáng dậy vội đi làm,
thường không kịp mua bữa sáng, hỏi cô lúc làm bữa sáng có thể tiện tay
làm cho họ một phần không thì sao?"
Phương Tĩnh nói không nên lời.
"Hiện tại có hai người đề nghị làm thêm bữa tối, các đồng nghiệp khác nhìn
thấy cũng sẽ yêu cầu theo. Cô làm cho họ, tất nhiên cũng phải làm cho
người khác. Cô nhìn bữa trưa xem, ban đầu chỉ có tám người, bây giờ ngoài
những người buổi trưa phải ra ngoài gặp khách hàng hay nghỉ phép ra, toàn
thể công ty đều ăn rồi. Những người trước đây mang cơm theo cũng không
mang nữa. Trước đây khi dì Tiêu nấu cơm, nhiều nhất chỉ có bảy tám người
ăn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.