ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 127

Hàng mi cong dài, ánh mắt ngây ngô, căng thẳng, có chút chống cự,

lại nửa tỉnh nửa mê, không hề chớp mắt nhìn anh.

Chỉ một giây, tim anh khẽ rung động.

Đôi môi Lạc Hàm khẽ nở nụ cười, từ từ nhắm mắt, anh nhẹ nhàng tựa

như đang nâng niu một món đồ cổ quý giá, đôi môi lạnh lẽo khẽ chạm lên
vầng trán thanh cao của Đàm Mạt, hôn nhẹ.

Cảm giác ấy tựa như bị điện giật, Đàm Mạt chỉ cảm thấy toàn bộ

không gian như lắng đọng ....

Lạc Hàm mở mắt nhìn Đàm Mạt đứng yên như hóa đá.

Anh cười cười: "Nhớ cho kỹ, lần sau phải nhắm mắt lại."

"Lần sau gì?" Đàm Mạt đang mơ mơ màng màng, nói ra một câu

không chủ ngữ.

Lạc Hàm nheo mắt: "Lần sau ... khi hôn em!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.