ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 184

Mộ Hà quét mắt nhìn hai người, chỉ vào tủ lạnh: "Đàm Mạt, ngăn thứ

hai của tớ, bên trong có đồ ăn!"

"Cậu cứ lo việc của mình đi, không cần để ý đến tớ!"

Nhìn bạn thân cả ngày bận bận rộn rộn nghiên cứu khoa học, Đàm

Mạt kết luận Mộ Hà còn khó lấy chồng hơn cả cô ....

Trương Mỹ Bối ngồi bên cạnh, nhìn chằm chằm Đàm Mạt, chợt nhớ ra

một chuyện: "Chết! Tớ phải đi học!"

"Cậu có giờ sao?" Đàm Mạt hiếu kỳ.

"Không phải đi học, mà là mê trai." Mộ Hà vừa cầm ống nghiệm vừa

trả lời Đàm Mạt.

Sặc!!!

"Đúng rồi! Cậu có muốn đi cùng với tớ không?" Trương Mỹ Bối cao

hứng: "Khoa tâm lý học vừa mời về một giáo sư. Ngày đầu tiên đứng lớp,
lớp học chật ních sinh viên. Ngày hôm sau phòng giáo vụ buộc phải chuyển
qua giảng đường lớn."

"Giảng viên dạy giỏi như vậy ư?" Đàm Mạt không tin nổi.

"Tớ không nói về trình độ chuyên nghiệp, vì tớ nghe cũng đâu có hiểu.

Then chốt nằm ở chỗ ..." Cô ta chớp chớp mắt mơ màng, dáng vẻ thần bí:
"Then chốt ở chỗ vị Giáo sư này đẹp trai vô địch, soái siêu cấp! Then chốt
ở chỗ, Giáo sư ấy chỉ mới hai mươi lăm tuổi!"

Đàm Mạt không hiểu rõ lắm thế nào là 'Soái siêu cấp', tuy nhiên, trong

nhóm người cô quen biết hình như ... hình như có một người nhận được
danh hiệu này, cô đưa mắt nhìn Mộ Hà đang bận rộn với đám dụng cụ thí
nghiệm trong tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.