ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 214

không nói cho cô biết, món ăn đó là của một cửa hiệu lâu đời, bất kể là ai
cũng phải xếp hàng mới mua được, anh đợi gần một tiếng đồng hồ mới tới
lượt mình. Anh đưa hộp cơm giữ ấm cho cô, sải bước ra khỏi cửa.

Đàm Mạt sẽ mãi không ngờ rằng, sự thật chính là: Lạc Hàm, người

trước nay luôn biết tiết chế, lạnh lùng, lại có thể đỏ mặt vì hành động vô
tâm vừa rồi Đàm Mạt.

Đàm Mạt nhìn bóng lưng của anh, dọn dẹp gọn gàng, cô lấy túi xách,

nhanh chân chạy theo, cô cảm nhận được thân nhiệt hôm nay của Đại Boss
đã xuống âm mười mấy độ.

"À! Gần đây tôi phụ trách vụ án trộm thận, muốn nghe ý kiến của

anh." Ngồi trên ghế phụ lái, Đàm Mạt lấy quyển sổ ghi chép của mình ra,
chợt phát hiện người ngồi ghế tài xế rất lạnh lùng, không muốn để ý tới cô
xíu nào.

Hôm nay Lạc Hàm sao vậy? Là vì chờ cô quá lâu sao? Nhưng ... Rõ

ràng anh hoàn toàn có thể đánh thức cô mà...

Đàm Mạt nhíu mi: "Anh làm sao vậy?"

"Không có gì."

"Tôi vừa hỏi anh sao anh không trả lời? Anh có nghe tôi nói gì không

đấy?"

"Đang nghe."

- Có cần tích chữ như vàng thế không!

Thôi, Đàm Mạt nghĩ có lẽ là do tiết trời lạnh giá ảnh hưởng tới cơ mặt

Lạc Hàm, cô mở nắp hộp đựng thức ăn, mùi thơm nức xông vào mũi.

Là canh cá viên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.