ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 221

Đàm Mạt im lặng, anh lúc nào cũng vậy, ngang nhiên tham dự vào

cuộc sống của cô tự ý ra quyết định.

Đối diện có một siêu thị, Đàm Mạt đi vào mua một ít đồ ăn vặt, vừa

tính tiền xong, bước ra khỏi cửa siêu thị liền nhìn thấy một bóng người cao
lớn từ thẩm mỹ viện đi ra, lưng gã hơi còng, trên lưng đeo túi xách, trước
khi đi còn cẩn thận kiểm tra khóa cửa.

Đàm Mạt quan sát hành động của đối phương, nhất thời sửng sốt,

trong đầu phác họa ra rất nhiều khả năng. Tiếng thắng xe vang lên bên tai,
giọng nói quen thuộc gọi cô: "Nghĩ gì thế? Lên xe."

Tầm mắt của Đàm Mạt vẫn dõi theo bóng dáng đang xa dần, chần chờ

hồi lâu mới lên xe.

"Tôi đã xem băng ghi hình ở tiệm net và lời khai của nhân viên lễ tân

Thành Phủ."

"Anh có ý kiến gì không?"

"Chúng ta có thể làm phác họa chân dung tội phạm." Lạc Hàm nhìn

hai tay Đàm Mạt đỏ lên vì lạnh, anh khẽ nhíu mày, điều chỉnh nhiệt độ
trong xe.

Trong phòng khách nhà anh không biết có thêm một chiếc ghế mây từ

khi nào, hai chiếc ghế để bên cạnh nhau, Đàm Mạt ngẫm nghĩ: Thì ra khi
có đôi có cặp trông cũng rất phong cách.

"Chính là người đàn ông này." Lạc Hàm chỉ vào hình ảnh trên laptop,

người đàn ông lưng hơi gù, đeo khẩu trang...

Đàm Mạt rõ rõ ràng ràng ... là người đàn ông ở thẩm mỹ viện, bất kể

là chiều cao hay là dáng vẻ đều giống nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.