ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 230

Vì sao anh còn chưa tới?

Lại thêm một số, một giọng nam trong vắt kêu tên cô: "Mạt Nhi."

Trán lấm tấm mồ hôi, vừa đánh bóng rổ xong nên vẫn mặc bộ quần áo

thể thao, dáng người anh tuấn, căng tràn sức sống.

Đàm Mạt ngẩng đầu nhìn Đàm Hi, một lúc lâu sau cô đá văng chiếc lá

rụng trên nền đất, ngữ điệu bình bình: "Hôm nay, sao không thấy anh em
sinh đôi của anh vậy?"

Đàm Hi nghe cô hỏi không nhịn được cười thành tiếng: "Em nói Trình

Tuấn hả?"

Đàm Mạt hừ lạnh: "Không phải anh ta thì còn ai?"

"Trình Tuấn chính là chủ lực của đội bọn anh, là hậu tuyển MVP, làm

sao có thể bỏ ngang trận đấu chạy tới đón em?"

Đàm Hi theo thói quen cầm lấy túi xách của Đàm Mạt, cô em gái bảo

bối của cậu ngay từ ngày đầu tiên đã không thích Trình Tuấn

"Tại sao em lại cần anh ta tới đón?" Nói xong khoác lên cánh tay Đàm

Hi, "Em có anh là được rồi."

"Đi thôi, anh đã gọi cho chú tài xế, hôm nay chúng ta dạo phố xong sẽ

tự đón xe về."

Cuối tuần này là sinh nhật của mẹ Đàm, Đàm Hi và Đàm Mạt quyết

định dùng tiền tiêu vặt mua quà sinh nhật cho mẹ.

Nhưng còn nhỏ không có nhiều kinh nghiệm nên mãi vẫn chưa chọn

được món quà ưng ý, tới tới lui lui đến khi trời tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.