ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 99

thấy chỉ là đoạn băng phát lại. Hoặc có thể, camera đã bị bọn họ dỡ xuống."

"Vậy làm sao bây giờ?" Tiêu Triết nóng như lửa đốt.

Đàm Mạt một mình ở một nơi nguy hiểm như vậy.

"Nếu như ngay bây giờ xe cảnh sát xuất hiện sẽ đánh rắn động cỏ.

Chúng ta qua bên nhà Hoàng Tông Tường lấy chứng cứ cũng phải dè
chừng trước sau." Lạc Hàm nhìn về phía trước, anh đã tiếp cận vị trí của
Đàm Mạt.

Đàm Mạt! Chờ tôi!

"Lạc Hàm! Cậu muốn đi một mình ư?" Tiêu Triết bỗng nhiên hiểu

được ý của Lạc Hàm. Anh muốn đơn thân độc mã???

"Ừm. Cậu phái một nhóm người đến gần khu vực đó đợi lệnh. Đừng

để lộ, nếu như quá một tiếng không thấy tôi ra, cậu lệnh cho mọi người
xông vào. Còn nữa, giúp tôi liên lạc với bệnh viện tổng bộ, hẹn trước một
chuyên gia tốt nhất." Thanh âm trầm thấp ấy lại khiến Tiêu Triết càng thêm
lo sợ: "Cô ấy ... Khả năng đã gặp chuyện rồi!"

Đèn xe vụt tắt, đêm đen che kín trời đất.

Lạc Hàm lấy từ phía cốp sau hai cây súng, kiểm tra đạn dược. Khẩu

súng luôn mang theo bên người, không ngờ đến đã một năm trôi qua đụng
đến. Một lần nữa mò đến những thứ đồ này lại vì một khuôn mặt ngây thơ
làm anh tức đến nội thương.

Thân thủ thoăn thoắt, Lạc Hàm dựa vào vách tường, cẩn thận nghe

ngóng động tĩnh trong gian gác cổng, rất yên tĩnh.

Anh nheo mắt, vươn mình, nhìn vào bên trong: Hai người bảo vệ bị

đánh ngất, cột chặt vào nhau, bịt mắt và dán kín miệng, vẫn chưa tỉnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.