ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 10

này cư xử hòa đồng như đã biết cô từ lâu lắm. Như thể có một mối quan hệ
nào đó. Anh ta hỏi hết chuyện này đến chuyện khác. Cứ như người nhà vậy
Nhưng cô không thấy khó chịu lắm. Cử chỉ hòa nhã của anh ta làm cô có
cảm giác tin cậy. Chắc chắn đó không phải là người xấu, bằng chứng là anh
ta đã hứa cho cô hoa, và còn tới lui chăm sóc vườn hoa của cô. Người như
vậy thì dứt khoát là dễ mến rồi. Với lại, nhìn anh ta có phong cách rất hay
nữa
Không thấy cô trả lời, anh ta hỏi lại lần nữa:
- Hôm nay không đi học sao?
- Có chứ, nhưng học buổi chiều
- Đổi buổi rồi hả?
Thanh Phương không ngăn được thắc mắc:
- Sao anh biết?
- Tôi nói rồi, tôi biết rất nhiều về cô mà
Thanh Phương định hỏi tiếp thì Minh Nguyên lại có tín hiệu điện thoại. Lần
này thì anh không nói chuyện như lúc nãy, mà tắt máy ngay rồi lại cười lịch
sự:
- Xin lỗi, tôi có chuyện phải đi ngay
Mặt Thanh Phương tiu nghỉu:
- Anh không xem phong lan của tôi hả?
- Mai tôi sẽ đến. Tôi còn phải mang hoa đến cho cô nữa mà
Thanh Phương cười tươi lên ngay, cô nói như dặn:
- Nhớ nhé, đừng cho tôi leo cây nha!
- Không có đâu! Thôi nha, chào cô bạn
Rồi anh ta đi ra cổng, Thanh Phương lững thững theo tiễn. Cô nhiệt tình
đến mức đi ra luôn ngoài đường và vẫy tay chào khi anh ta ngồi vào xe.
Đến lúc xe chạy rồi,cô mới trở vào. Cô nhiệt tình một cách tự nhên mà
không để ý đây là lần đầu tiên cô gặp anh ta và cũng chẳng biết anh ta là ai
Sáng hôm sau, khi mang chậu hoa phơi nắng, Thanh Phương cứ ngóng ra
cửa trông vị khách hôm qua. Không hiểu sao cô rất thích anh ta đến lần
nữa. Không phải chỉ vì quà mà anh ta hứa, mà vì thích phong cách dễ mến
của anh ta. Lạ thật, sao bạn của ba mà cô lại không biết, đến giờ mới phát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.