ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 9

Nghe nói đến hoa, Thanh Phương lại quên ngay câu chuyện đang nói. Cô
cười tươi:
- Giới thiệu chứ, nhưng anh đừng có cười nếu hoa của tôi xấu nha
Người thanh niên khoát tay:
- Nếu nó xấu tôi sẽ giúp cô chăm sóc, đừng lo, tôi không quen cười ai đâu.
À! Còn chuyện này nữa
- Chuyện gì thế?
- Cô chưa biết tên tôi
Thanh Phương cười trong veo:
- Tại anh không nói đó thôi
- Không nói thì sao không hỏi? Không thấy tò mò à?
- Tôi tò mò làm chi chuyện đó, nhưng. . . anh tên gì vậy?
- Bây giờ tôi đổi ý rồi, không muốn giới thiệu nữa
- Đừng đổi ý như vậy, tôi muốn biết lắm, thật đó
- Biết chi vậy?
- Tại vì anh hứa cho tôi phong lan và còn chăm sóc vườn hoa của tôi, tôi
phải biết tên anh để anh có trốn thì gọi chứ
- Vậy nghĩa là tôi phải cho luôn số máy của tôi hả?
- Không cho cũng được, tôi hỏi ba tôi thì biết ngay chứ gì. Nhưng anh nói
tên anh đi chứ
Người thanh niên chợt trở nên trầm ngâm hẳn đi, cử chỉ cũng dè dặt lại.
Anh ta nói nhát gừng:
- Tôi tên Nguyên, Minh Nguyên
- Anh là chỗ làm ăn với ba tôi hả? Thôi chết! Tôi bất lịch sự thật, nãy giờ
quên nói, ba tôi không có ở nhà. Ba đi lâu lắm mới về, anh có nhắn gì
không?
- Không nhắn gì cả, tôi biết ba cô không có ở nhà rồi
- Sao anh biết?
- Trước khi thấy cô té, tôi đã gặp dì người làm
- Vậy hả?
- Hôm nay cô không đi học sao?
Thanh Phương nhìn anh ta một cái, Thật lạ, cô không hiểu sao người khách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.