ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 108

lý, nhưng chưa nghĩ ra thì Thanh Phương đã nói tiếp:
- Và nếu như anh Nguyên không phải là sếp của anh, anh ấy trả lương
không cao thì anh sẽ không làm theo bất cứ yêu cầu nào của anh ta, đúng
không?
- Anh…
- Anh làm em đau thật đó anh Quyền.
- Sao em cứ muốn làm cho sự việc phức tạp vậy? Em không đơn giản hơn
được sao? Nếu sống mà mỗi cái mỗi phân tích mổ xẻ thì mệt lắm.
- Nhưng có những cái không thể đơn giản và không thể xem như không biết
gì. Trong chuyện này thì em càng không thể phớt lờ hơn nữa.
- Bây giờ nói thẳng! Thật ra, anh cũng không muốn em sống ở đây và trên
đời này, ai ở trường hợp anh cũng đều như vậy.
- Vậy tại sao anh không làm như anh muốn?
Thái Quyền phẩy tay:
- Có những chuyện người ta phải nhẫn nhịn. Bao giờ anh giàu như anh ta,
bao giờ anh đủ sức quyết định cuộc sống của mình thì anh sẽ làm theo ý
anh. Em tưởng anh thích anh ta lắm sao? Anh ta là kẻ thù của anh đó.
- Vậy mà anh để cho em sống trong nhà kẻ thù của anh, thật không thể
tưởng tượng nổi.
- Ở hoàn cảnh này anh làm sao làm khác được chứ.
Thanh Phương phủ nhận quyết liệt:
- Cái này không thể gọi là hoàn cảnh, mình chưa có gì gọi là bế tắc hết.
Nếu chỉ một chuyện nhỏ như vậy mà anh không thể thoát khỏi sự khống
chế của anh Nguyên, thì sau này anh còn làm được gì nữa chứ.
Thái Quyền nói một cách chua chát:
- Khi nào anh có tiền thì anh sẽ hiên ngang lên. Còn bây giờ anh không có
cái quyền đó đâu, anh làm sao mà bằng anh ta được chứ.
- Anh chẳng thua anh ấy chỗ nào cả.Tiền không phải là cái quyết định uy
tín. Nếu anh không quá lệ thuộc vào anh ấy thì anh sẽ đứng vững, tự mình
làm chủ lấy mình.
- Em có chắc là em không cần tiền không?
- Em rất cần. Nhất là em đã từng sống sung sướng thì càng sợ nghèo khổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.