ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 123

khi còn gây ra những dị nghị không đáng có. Ông già Anson chết tiệt đã gọi
anh về quá sớm, trước khi anh kịp nói chuyện với cô và giải thích mọi
chuyện! Anh không lo sẽ gặp khó khăn gì trong việc nói lý lẽ với cô; anh là
người nhiều kinh nghiệm và biết mình đang nắm giữ quyền năng gì đối với
cô, thứ quyền năng của nhục cảm. Bên dưới vẻ ngoài lãnh đạm, nữ tính của
cô là một người đàn bà biết nổi lửa dưới những cú đụng chạm của anh,
người có bản năng giới tính bùng nổ ngoài tầm kiểm soát trong lúc ân ái
với anh. Không, anh có thế xử lý được cơn giận của Claire. Điều làm anh lo
lắng chính là sự khổ sở và hoang mang mà lúc này cô đang phải chịu vì
dường như anh đã bước ra khỏi đời cô sau cái đêm phi thường mà họ cùng
chia sẻ với nhau. Anh không muốn bất kỳ điều gì hay bất kỳ ai làm cô tổn
thương nhưng lại rất sợ là mình đã làm việc đó, ý nghĩ ấy khiến ngực anh
thắt lại. Quỷ tha ma bắt chiến dịch thâu tóm này ngàn vạn lần! Nó không
đáng để làm tổn thương Claire.

Phó tổng giám đốc Rome Matthews bước vào văn phòng anh. Lúc ấy đã

muộn và cả hai đều chỉ mặc áo sơ mi, nhưng vì ngoài quan hệ công việc họ
cũng là bạn nên Rome không buồn gõ cửa.

“Cậu trừng mắt với cái hồ sơ ấy suốt một tiếng đồng hồ rồi đấy”, Rome

nhận xét. “Có chuyện gì làm phiền cậu bên hãng Bronson à?”

“Không. Chắc không có vấn đề gì đâu”, Max nói, ít nhất cũng tự tin về

điểm đó.

“Từ lúc ở Houston về cậu như ngồi trên đống lửa.”

Max dựa ra sau ghế và đan hai tay vào nhau ở sau đầu. “Sarah có đang

chờ cậu ở nhà không?”

Đôi mắt đen của Rome lấp lánh như mỗi khi chú tâm vào điều gì đó và

lòng quyết tâm của anh thì khó lòng mà lay chuyển nổi. Duỗi thân hình cao
lớn trên chiếc ghế của văn phòng, anh nhìn Max qua đôi mắt nheo lại. “Chà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.