ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 160

Hoàn toàn choáng váng, Claire mở miệng để nói gì đó nhưng không nghĩ

ra được điều gì. Thuyên chuyển ư! “Tôi không thể đến Dallas.”

“Tất nhiên là được. Chỉ có kẻ ngốc mới từ chối cơ hội này. Dĩ nhiên em

sẽ không làm thư ký cho CEO, nhưng lương bổng ở đó khá hơn. Spencer-
Nyle lớn hơn Hợp kim Bronson rất nhiều và lại trả lương nhân viên rất tốt.”

Đôi mắt và giọng nói của Claire bắt đầu lộ vẻ hoảng hốt. “Tôi sẽ không

làm việc cho anh.”

“Em không làm việc cho anh”, Max quát, “Em làm việc cho Spencer-

Nyle”. “Trong lĩnh vực nào cơ? Bị nhét vào một chiếc tủ áo để phân loại
kẹp ghim à, để tôi không bao giờ đặt tay vào những thông tin có giá trị
được nữa?”

Max vươn người qua bàn, cơn giận làm mắt anh biến thành một màu

xanh lục sẫm. “Nếu em còn nói một lời nào nữa về chuyện bảo mật thì anh
sẽ đánh vào mông em đấy, bất kể chúng ta đang ở đâu, dù là giữa phố…
Hay trong nhà hàng.”

Claire ngồi lùi lại, cảnh giác trước cái nhìn ác ý khó kiềm chế nổi trên

mặt Max. Làm sao cô lại có thể nhầm lẫn tới nỗi cho rằng anh ta là người
văn minh cơ chứ? Anh ta mang dòng máu điên của một người hoang dã thì
có.

“Giờ, nếu em đã bỏ qua các câu nhận xét mỉa mai thì anh sẽ mô tả công

việc mới cho em nghe”, Max lạnh lùng nói.

“Tôi còn chưa nói sẽ nhận việc đó.”

“Em sẽ thành kẻ ngốc nếu từ chối. Như em vừa mới nói, công việc của

em ở

Hợp kim Bronson sẽ nhanh chóng chấm dứt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.