ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 175

Dallas hay sao?”

Sự tò mò càng làm ánh mắt anh sắc sảo hơn. “À phải, anh đang định hỏi

em về chuyện đó. Chính xác thì em phát hiện ra tên anh như thế nào?”

“Tôi đọc một bài báo về Spencer-Nyle. Trên đó có hình của anh.”

Max đi vào trong bếp và Claire quay đi để lấy hai chiếc cốc ra khỏi tủ.

Trước khi cô kịp quay lại anh đã ở đằng sau lưng, hai cánh tay chống lên
mặt kệ bếp ở hai bên người cô, cầm tù cô tuyệt đối.

“Sáng hôm đó khi chúng ta thức dậy anh đã định kể với em”, anh nói, cúi

đầu xuống lướt qua tai cô Claire hít vào và quay đầu tránh, vừa sợ vừa giận
vì chỉ một động chạm nhỏ nhất của anh cũng làm mạch đập tim cô nhanh
lên. Anh phớt lờ sự phản đối đó và lại rúc vào tai cô, tiếp tục lời giải thích
cho dù cô có muốn nghe hay không. “Nhưng cú điện thoại kia đã chen
ngang, đến lúc anh trở lại Houston thì em đã biết rồi, đúng là xui xẻo!”

“Việc đó không quan trọng”, Claire phản đối yếu ớt. “Anh có thể nói gì

với tôi nào? “Nhân tiện đây, anh là quản trị viên của một công ty đang định
mua lại công ty em, cưng ạ, và anh đã lợi dụng em để có được thông tin
mình cần” à?”, cô nhái giong Anh của Max và thấy hai bàn tay anh co lại
thành nắm đấm trên mặt kệ.

“Không, anh không định nói như thế”, anh rời khỏi chỗ và Claire quay

người lại trong lúc vẫn cầm chặt hai cốc cà phê trước ngực, cô thấy anh
đang nhìn mình với đôi mắt dữ tợn gần như không còn tỉnh táo. “Anh sẽ
không nói điều gì cho đến lúc em đã lên giường với anh. Cố nói lý lẽ với
em hóa ra chỉ mất thời gian vô ích.”

“Thế à?” cô nói to. “Tôi thì nghĩ anh mới là người vô lý khi nghĩ rằng

mình có thể nhảy vào đời tôi lần nữa để tiếp tục từ chỗ dở dang, sau những
gì anh đã làm!”, cô dập mạnh hai chiếc cốc xuống mặt tủ bếp rồi nhìn vào
chúng hoảng hốt. Lỡ cô làm vỡ cốc thì sao? Cô chưa bao giờ mất bình tĩnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.