ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 176

chưa bao giờ la hét, ném đồ đạc hay đập vỡ cái gì cả, thế mà bây giờ sự tức
giận đã gần tới giới hạn đến mức mỗi lần Max nói chuyện là cô lại chực
bùng nổ. Cô đang cư xử hoàn toàn không giống tính cách của mình. Hay
đúng hơn là cô chỉ vừa mới khám phá ra một bản ngã trước đây chưa từng
ngờ đến, Claire u ám nghĩ. Max có tài lôi những phản ứng tiêu cực ra khỏi
con người cô. Một lần nữa cô kiên quyết tìm kiếm sự kiểm soát, hít vào thật
sâu cô nói. “Tại sao anh lại ở đây?”

“Anh nghĩ có thể em sẽ muốn biết thêm về công việc trước khi quyết

định”, Max lẩm bẩm, trông anh vẫn còn tức giận. Anh phải thừa nhận là
mình vừa nói dối. Anh chỉ muốn gặp cô… Ngoài ra không còn lý do nào
khác.

“Tôi rất cảm kích sự chu đáo của anh”, Claire nói, lạnh băng như mặt

trăng. Cô rót cà phê vào hai chiếc cốc và đưa một cốc cho Max rồi ngồi
xuống một trong hai chiếc ghế bên cạnh bàn bếp bé tí của mình. Max ngồi
xuống chiếc ghế còn lại, mặt mày vẫn còn cau có khi uống cà phê.

“Sao?”, vài phút sau Claire giục khi thấy anh vẫn không nói gì.

Anh càng cau có thêm. “Em sẽ làm thư ký cho giám đốc hành chính

Theo Caulheld. Các phòng tài vụ bảo hiểm, kế toán tổng hợp, xử lý dữ liệu,
bảo trì, cung ứng vật tư thiết bị văn phòng cũng như đội thư ký đều dưới
quyền ông ấy cai quản, mặc dù mỗi phòng đều có trưởng phòng riêng. Đó
là một vị trí bận rộn.”

“Nghe có vẻ thú vị”, cô nói vì lịch sự, nhưng đồng thời cũng là thật lòng.

Một công việc đa dạng như thế sẽ rất thú vị và đầy thách thức.

“Em sẽ thường phải làm việc muộn, nhưng không quá nhiều. Em có hai

tuần để ổn định. Anh muốn cho em một tháng nhưng hiện giờ văn phòng
đang rất lộn xộn do có quá nhiều vụ thuyên chuyển công tác và người ta
cần em bắt nhịp ngay”, anh không nói thêm chính mình là người gây ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.