ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 215

“Con có thể mua một chiếc may sẵn ở Anh”, Claire gợi ý.

“Và mạo hiểm với trường hợp không tìm thấy thứ mình muốn à? Không,

thế thì tồi tệ lắm. Để xem nào, chúng ta sẽ cần có mặt ở đó ít nhất là từ ba
ngày trước. Cứ để một tuần cho chắc. Như thế có gì bất tiện cho gia đình
con không, Max?”

“Không hề. Nhà con có quá nhiều thành viên tới mức thêm vài chục

người nữa cũng chằng ai để ý đâu. Nếu mẹ không phiền con sẽ lo chuyện
đặt vé cho cả đoàn. Mẹ có danh sách tất cả mọi người chưa?”

Bà Alma lục tìm danh sách khách mời của mình và viết một bản khác

cho Max. Anh liếc nhìn nó rồi gấp tờ giấy lại và đặt vào trong túi, không hề
buồn phiền trước viễn cảnh phải tổ chức việc đi lại cho quá nhiều người
như thế đến một đất nước khác. Vốn hiểu rõ kiểu của các vị giám đốc,
Claire nghĩ trợ lý của anh chắc sẽ phải gánh vác trọng trách này.

“Con cũng cần thêm vài người nữa vào danh sách này, nhưng họ sẽ bay

từ Dallas. Con sẽ sắp xếp để tất cả gặp nhau ở New York.”

Chắc hẳn Rome và Sarah sẽ tham đự, Claire nhận ra. Cô đã nhìn thấy

chiều dài danh sách và ngạc nhiên khi có nhiều người sẵn sàng đi xa đến
vậy để tham dự một đám cưới. Kể cả Michael và Cella cũng đi trong khi cô
tưởng họ sẽ không bao giờ muốn đi xa nữa sau lần chuyển nhà từ Michigan
tới Arizona trong một chiếc xe tải.

Claire chỉ còn kịp vẫy tay với Max thì đã bị lôi đến cửa hàng vải để chọn

trong hàng chồng catalog và hàng chồng vải. Từ đó họ đi tới chỗ thợ may
và Claire được người ta đo đạc tỉ mỉ trong thời gian dài như là nhiều giờ
liền. Rồi bà Alma khăng khăng đòi chọn một đôi giày hợp với chiếc váy,
bởi bây giờ đã là gần tháng Sáu và họ sẽ phải chiến đấu quyết liệt để giành
lấy mọi thứ có liên quan đến đám cưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.