ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 60

Chương 4

Khi Claire bước vào văn phòng, cô thấy ngay rằng Sam đã ở lại cả đêm.

Năm chiếc ngăn kéo đang mở toang, đèn vẫn bật và một bình cà phê cũ
đang ngự trên cái giá âm ấm của máy pha cà phê. Cô vừa chun mũi vừa đổ
bình cà phê cũ đi và đặt vào đó một bình mới rồi bắt tay vào sắp xếp lại trật
tự cho văn phòng. Cửa phòng làm việc của Sam vẫn đóng nhưng cô biết
hoặc là ông nằm ườn ra trên ghế sofa hoặc đang ngủ gục trên bàn. Ông
thường làm việc tại văn phòng trong rất nhiều đêm mỗi khi nghiên cứu một
hợp kim mới; niềm vui của ông nằm trong khâu phát triển các vật liệu mới
chứ không phải là việc quản trị doanh nghiệp do chính ông sáng lập. Trên
tất cả, ông là một doanh nhân khôn ngoan và cũng chẳng có gì thoát khỏi
đôi mắt ông trong thời gian dài.

Pha cà phê xong, cô rót một cốc và mang vào văn phòng Sam. Ông đang

ngủ trên bàn, đầu gối lên hai cánh tay gập trước mặt. Một cuốn sổ ghi chép
chằng chịt những số và các ký hiệu hóa học đặt bên cạnh ông và năm chiếc
cốc nhựa với ngấn cà phê khác nhau đang nằm rải rác trên mặt bàn. Claire
đặt cốc cà phê bốc khói lên bàn và đi tới cửa sổ kéo rèm ra làm ánh sáng
tràn ngập căn phòng.

“Sam, dậy thôi. Gần tám giờ rồi.”

Ông thức dậy dễ dàng, ngáp và ngọ ngoạy vì nghe thấy giọng cô. Ngồi

thẳng lên, Sam ngáp lần nữa và dụi mặt, nhìn cốc cà phê mới bằng vẻ biết
ơn rồi uống luôn nửa cốc.

“Cô vừa nói mấy giờ ấy nhỉ.” “Tám giờ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.