ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 255

28

Tôi mặc vào một cái quần jeans đen với bụng rộng cỡ bằng lốp xe

tải. Tôi gấp đoạn thừa lại và siết chặt thắt lưng. Áo sơ mi đồng phục đen
của cửa hàng White Sox thì vừa khít như một chiếc áo thụng của châu Phi.
Mũ lưỡi trai màu đen - nó có cái logo nào đó mà tôi không nhận ra - vành
đã bị bẻ gãy sẵn cho tôi. Tyrese cũng đưa cho tôi đôi kính râm y hệt như đôi
mẹ-kiếp-mày Brutus ưa thích.

Tyrese suýt cười phá lên khi tôi từ phòng tắm bước ra. “Trông anh

tuyệt lắm, bác sĩ ạ.”

“Tôi nghĩ từ mà anh đang cần tìm là péo.”

Anh cười toe toét và lắc đầu. “Dân da trắng.” Rồi mặt anh nghiêm lại.

Anh đẩy một vài tờ giấy có kim rập về phía tôi. Tôi cầm lên. Trên đầu nó
viết Ý nguyện cuối cùng và Chúc thư. Tôi nhìn anh dò hỏi.

“Ý tôi muốn là nói chuyện với anh về cái này,” Tyrese nói.

“Về di chúc của anh?”

“Theo kế hoạch tôi còn hai năm nữa.”

“Kế hoạch gì?”

“Tôi làm việc này hai năm nữa, kiếm đủ tiền để đưa TJ đi khỏi đây.

Tôi nghĩ cơ hội để làm thế là 60/40.”

“Làm thế, ý anh là gì?”

Mắt Tyrese dán chặt lên tôi. “Anh biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.