ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 330

“Tôi đã không bảo vệ được nó một lần. Tôi sẽ không thất bại một lần

nữa.”

Griffin Scope quay lưng lại với khu vườn. Ông nhấp thêm một ngụm

rượu nữa. Larry Gandle hiểu. Gã đứng dậy rồi bước vào trong bóng đêm.

Vào lúc mười giờ đêm, Carlson tiến về phía cửa trước ngôi nhà số 28

Goodhart Road. Anh ta không lo lắm về chuyện giờ giấc muộn thế này. Anh
ta đã nhìn thấy đèn tầng dưới còn sáng và tivi còn bật, nhưng ngay cả không
có những cái đó, Carlson vẫn có những mối lo quan trọng hơn là giấc ngủ
ngon của một ai đó.

Anh ta sắp nhấn chuông thì cửa mở. Hoyt Parker ở đó. Trong một

khoảnh khắc cả hai đứng yên, hai đấu thủ đấm bốc gặp nhau ở giữa vòng
tròn, trừng trừng nhìn nhau khi trọng tài lặp lại những hướng dẫn vô nghĩa
về những cú đánh thấp và không được đấm khi có lệnh ngừng.

Carlson không đợi tiếng chuông báo hiệu. “Con gái ông có dùng ma

túy không?”

Hoyt Parker hơi giật người. “Tại sao anh lại muốn biết?”

“Tôi vào trong được không?”

“Vợ tôi ngủ rồi,” Hoyt nói, bước ra và đóng cửa lại phía sau. “Anh

không phiền nếu chúng ta nói chuyện ngoài này chứ?”

“Tùy ông.”

Hoyt khoanh tay lại và nhấp nhổm một chút. Ông có khổ người vạm

vỡ, vận quần jeans xanh và một áo phông sẽ rộng rãi thoải mái hơn nếu ông
ít đi khoảng năm kilô. Carlson biết Hoyt Parker là một cảnh sát lão luyện.
Những cái bẫy khôn khéo và sự xảo quyệt sẽ không ích gì ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.