ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 37

Tôi suýt xóa email đó.

Tôi nhận quá nhiều mail rác, bạn biết cái bộ lọc thư thế nào rồi đấy,

tôi trở nên khá khéo léo với phím xóa. Tôi đọc địa chỉ người gửi trước. Nếu
là ai đó tôi biết hoặc từ bệnh viện thì được. Nếu không phải, tôi nhiệt tình
dập phím xóa.

Tôi ngồi ở bàn, xem lịch làm việc buổi chiều. Đông nghịt, không có

gì đáng ngạc nhiên. Tôi xoay xoay người trong ghế và sẵn sàng cho ngón
tay nhấn phím xóa. Chỉ có một email. Chính là cái làm cho Homer gào lên
lúc nãy. Tôi nhìn liếc qua, và mắt tôi dừng lại ở hai chữ cái đầu tiên của tiêu
đề thư.

Cái gì…?

Theo cách mà cửa sổ màn hình được thiết kế, tất cả những gì tôi có

thể nhìn thấy chỉ là hai chữ cái này và địa chỉ của người gửi. Tôi không biết
địa chỉ này. Một loạt những con số @comparama.com.

Tôi nheo mắt lại và nhấn thanh trượt bên phải. Tiêu đề thư hiện ra

từng chữ cái một. Mỗi lần nhấp chuột, tim tôi lại đập nhanh thêm một chút.
Hơi thở của tôi trở nên khang khác. Tôi giữ ngón tay ở thanh trượt và chờ
đợi.

Khi làm xong, mọi chữ cái đã xuất hiện, tôi đọc lại tiêu đề một lần

nữa và cảm nhận một tiếng huỵch nặng nhọc, sâu thẳm trong tim.

“Bác sĩ Beck?”

Miệng tôi không cử động.

“Bác sĩ Beck?”

“Chờ tôi một phút, Wanda.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.