ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 420

Nắm khẩu súng vẫn chĩa vào tôi, Hoyt nói, “Ra ngoài.”

Tôi bước ra ngoài. Khi tôi đóng cửa xe, tiếng sập cửa vang vọng

trong không gian yên tĩnh. Hoyt đi vòng qua xe và gí khẩu súng vào mạng
sườn tôi. Các loại mùi đưa đến một ảo ảnh hội chợ phiên ở vùng quê.
Nhưng khi tôi nhìn thấy bốn gã đứng trước mặt mình, hai trong chúng tôi
nhận ra, hình ảnh kia biến mất.

Hai gã kia - tôi chưa bao giờ gặp - đều mang kiểu súng trường bán tự

động gì đó. Chúng chĩa súng vào chúng tôi. Tôi hầu như không run rẩy. Tôi
đoán là tôi đã quen với việc có súng chĩa vào mình. Một trong bốn gã đứng
phía xa bên phải gần lối vào khu chuồng ngựa. Gã khác dựa vào một cái xe
bên trái.

Hai gã tôi nhận ra đứng túm tụm dưới một ngọn đèn. Một là Larry

Gandle. Tên kia là Griffin Scope. Hoyt dùng khẩu súng huých tôi tiến về
phía trước. Khi chúng tôi tiến về phía họ, tôi thấy cửa tòa nhà lớn kia mở ra.

Eric Wu bước ra.

Tim tôi nện thình thình lên lồng ngực. Tôi có thể nghe thấy tiếng thở

của mình trong tai. Chân tôi ngứa ran. Tôi có thể miễn dịch với việc bị súng
ống đe dọa, nhưng cơ thể tôi nhớ những ngón tay của Wu. Tôi vô tình lùi lại
một bước.

Wu hầu như không liếc nhìn tôi. Hắn bước lại chỗ Griffin Scope và

đưa cho lão ta cái gì đó.

Hoyt bảo tôi dừng lại khi chúng tôi cách khoảng chục mét. “Tin tốt

lành đây,” ông gọi lớn.

Mọi con mắt đổ vào Griffin Scope. Dĩ nhiên tôi biết người này. Suy

cho cùng, tôi là con trai người bạn cũ và em trai của một nhân viên thân tín.
Cũng như những người khác, tôi kính sợ người đàn ông vạm vỡ có đôi mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.