ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 421

long lanh này. Ông ta là loại người mà bạn luôn tìm cách thu hút sự chú ý
của ông ta - một chiến hữu vỗ-lưng mua-cho-bạn-một-ly có khả năng hiếm
có là xoay xở như đi trên dây giữa bạn bè và ông chủ. Đó là một thứ kết
hợp hiếm khi thành được. Ông chủ hoặc là đánh mất sự kính trọng khi trở
thành bạn bè, hoặc bạn bè bực bội khi người kia đột nhiên trở thành ông
chủ. Đó không phải là vấn đề đối với một đầu tàu như Griffin Scope. Ông ta
luôn biết cách dẫn lối như thế nào.

Griffin Scope trông bối rối. “Tin tốt lành hả, Hoyt?”

Hoyt cố rặn một nụ cười. “Tin rất tốt lành, tôi nghĩ thế.”

“Tuyệt vời,” Scope nói. Ông ta liếc nhìn Wu. Wu gật đầu nhưng vẫn

đứng yên tại chỗ. Scope nói, “Vậy nói ta nghe tin tốt lành nào, Hoyt. Ta
nóng lòng lắm lắm.”

Hoyt hắng giọng. “Trước tiên, ông phải hiểu điều này. Tôi không bao

giờ có ý định hãm hại ông. Thực ra, tôi đã phải nỗ lực khủng khiếp để chắc
chắn không một thông tin buộc tội nào lọt ra ngoài. Nhưng tôi cũng cần
phải cứu con gái tôi. Ông có thể hiểu điều đó chứ?”

Mặt Scope sầm lại. “Ta có hiểu mong muốn bảo vệ một đứa con?”

ông ta hỏi, giọng ông đùng đục. “Có, Hoyt ạ, ta nghĩ ta có hiểu.”

Một con ngựa hí vang ở xa. Tất cả xung quanh im lặng. Hoyt liếm

môi và giơ chiếc phong bì lên.

“Cái gì thế, Hoyt?”

“Mọi thứ,” ông đáp lại. “Ảnh, bản báo cáo, băng phim. Mọi thứ mà

con gái tôi và Stephen Beck có được về con trai ông.”

“Có bản copy không?”

“Duy nhất một,” Hoyt nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.