ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 85

Quả đúng là như vây.

Ông đưa ly rượu cho tôi. Tôi cầm lấy cái ly hơi nhanh quá mức và

nhấp luôn một ngụm. Ông nhìn tôi và rồi đưa ly của mình lên môi.

“Con biết con chưa bao giờ hỏi bố các chi tiết,” tôi bắt đầu. Còn hơn

thế, tôi đã cố tình tránh chúng. “Thân nhân của các nạn nhân” khác, như cái
kiểu báo chí nói đến chúng tôi, ngập chìm trong chúng. Họ có mặt thường
trực tại ở phiên xử KillRoy, nghe rồi khóc. Tôi thì không. Tôi nghĩ như thế
sẽ giúp họ hướng trực tiếp vào nỗi đau. Tôi chọn cách hướng nỗi đau của
tôi quay lưng lại với chính tôi.

“Anh không muốn biết những chi tiết đâu, Beck ạ.”

“Cô ấy đã bị đánh?”

Hoyt nhìn ly rượu của ông. “Tại sao anh lại làm thế này?”

“Con cần biết.”

Ông liếc nhìn tôi qua ly rượu. Ánh mắt ông dịch chuyển dọc theo

khuôn mặt tôi. Có cảm giác như thể chúng đang đâm thọc vào da tôi. Tôi
giữ cho ánh mắt mình vững vàng.

“Có những vết bầm, đúng vậy.”

“Ở đâu?”

“David…”

“Trên mặt cô ấy?”

Mắt ông nheo lại, như thể ông phát hiện điều bất ngờ. “Ừ.”

“Cả trên cơ thể cô ấy nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.