ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 86

“Bố không nhìn cơ thể con bé,” ông nói. “Nhưng bố biết câu trả lời là

có.”

“Tại sao bố không nhìn cơ thể cô ấy?”

“Bố ở đó với tư cách là bố của nó, không phải là một thanh tra - vì

mục đích duy nhất là nhận dạng.”

“Chuyện đó dễ dàng thế à?” tôi hỏi.

“Cái gì dễ dàng?”

“Nhận dạng. Ý con là, bố nói mặt cô ấy bị bầm tím.”

Cơ thể ông cứng đờ. Ông đặt ly rượu xuống, và với nỗi sợ hãi đang

vọt lên, tôi nhận ra mình đã đi quá đà. Tôi đáng lẽ nên kiên trì với kế hoạch
của mình. Tôi đáng lẽ nên ngậm miệng lại.

“Anh thực sự muốn nghe tất cả những chuyện này?”

Không, tôi nghĩ. Nhưng tôi gật đầu.

Hoyt Parker khoanh tay lại và nhướng mình đứng thẳng lại trên đôi

chân. “Mắt trái của Elizabeth bị sưng phồng, nhắm lại. Mũi con bé bị gãy
và thẳng bẹt ra như đất sét nhão. Có một vết rạch dài trên trán nó, có lẽ do
một con dao chuyên dụng chém. Hàm nó bị xé toạc ra khỏi khung, tất cả
các dây chằng đều lòi ra.” Giọng ông đều đều tuyệt đối. “Chữ cái K được
đóng dấu trên má phải con bé. Mùi da cháy vẫn còn vảng vất rõ.”

Bụng tôi quặn lên.

Mắt Hoyt nhìn tôi dữ dội. “Anh có muốn biết phần tồi tệ nhất là gì

không, Beck?”

Tôi nhìn ông và chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.