ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 90

Ông nói chuyện với Linda Beck, quý cô trẻ đang quản lý quỹ từ thiện

Brandon. Cha Linda cũng là bạn học cũ hồi ở Newark, và cô, thật giống với
rất nhiều người khác, đã ràng buộc với những cổ phần khổng lồ của nhà
Scope. Cô bắt đầu làm việc cho rất nhiều công ty khác nhau của gia đình
Scope khi còn học trung học. Cả cô và em trai cô đều được học bổng của
gia đình Scope chi trả học phí.

“Cô trông tuyệt lắm,” ông bảo với cô, mặc dù thật ra ông nghĩ trông

cô mệt mỏi.

Linda Beck mỉm cười với ông. “Cám ơn, ngài Scope.”

“Đã bao nhiêu lần tôi bảo cô gọi tôi là Griff rồi nhỉ?”

“Vài trăm,” cô nói.

“Shauna khỏe không?”

“Không khỏe lắm, tôi e là thế.”

“Cho tôi gửi lời hỏi thăm.”

“Vâng, cám ơn ông.”

“Chúng ta có lẽ nên gặp nhau vào tuần tới.”

“Tôi sẽ gọi thư ký của ngài.”

“Tốt.”

Griffin hôn nhẹ má cô, và đó là lúc ông nhìn thấy Larry Gandle đứng

ở phòng đợi. Larry trông mệt mỏi và nhếch nhác, nhưng vả chăng, gã trông
vẫn luôn như vây. Bạn có thể phủ vội một bộ áo quần cắt may do Joseph
Abboud thiết kế lên người gã, và một giờ sau trông gã sẽ vẫn như vừa mới
tham gia ẩu đả.

Larry Gandle không được cho là sẽ có mặt ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.