DUNG QUÂN - Trang 143

Vĩnh An chỉ đành gật đầu.

Ngày Ninh Dao công chúa xuất giá náo động kinh thành.

Thoạt tiên còn có người nói trạng nguyên lang lớn lên thành cái dạng

này, công chúa nhất định sẽ không chịu gả đi. Ngay cả Từ Thừa Vọng cũng
mấy lần tìm tới Lục Hằng Tu, nói công chúa là kim chi ngọc diệp, không
dám trèo cao.

Thần vương gia cùng cậu nói: “Hiện nay hoàng bảng trên tường thành

đã đậm màu, ngươi nói còn có thể sửa lại sao? Chẳng lẽ ngươi có chỗ nào
ghét bỏ công chúa?”

Từ trạng nguyên vội nói không dám, khi dắt công chúa đến bái thiên

địa vẫn lo sợ mà câu nệ tiểu tiết.

Những lúc như vậy luôn không thể thiếu việc xã giao, Lục Hằng Tu

không thích những thứ đó, đợi sau khi buổi lễ kết thúc liền lặng lẽ lánh đi.
Lúc rời khỏi đám người đến dự lễ, nhìn thấy Thôi Minh Húc đứng trong
đám đông cách đó không xa, cao quan cẩm y, nét mặt cao ngạo mà khinh
thường. Tề Gia đi bên cạnh hắn, miệng mở ra lại khép vào, thao thao bất
tuyệt nói gì đó. Thôi Minh Húc cũng không đáp lại cậu, lạnh mặt giống như
không quen biết.

Đi ngang qua Xuân Phong Đắc Ý lâu, mọi người đều đi coi trạng

nguyên đón tân nương, lại là ban ngày, cửa dưới lầu đóng chặt, trên đường
cũng vắng vẻ. Xuân Phong ma ma dựa vào cạnh lầu lách cách gảy bàn tính
hạt châu, thấy Lục Hằng Tu thì reo lên: “Á, Lục tướng gia sao không tới
xem trạng nguyên thành hôn? Chà chà, sao chỉ có mình ngài? Công tử mặc
y sam hoàng sắc đâu? A ha ha, lần trước thật ngại quá, còn bắt ngài phải
lấy quần áo làm tín vật, không phải ma ma ta keo kiệt, thật sự là người
thiếu nợ ta nhiều lắm, ta chỉ phòng ngừa thôi. Không sao không sao, vị
công tử kia sau đó đã chuộc y sam về rồi, ngài lấy lại chưa? Hì hì…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.