DUNG QUÂN - Trang 80

“Mới một lát. Trẫm muốn sớm thấy ngươi.” – Y lại cười đến rạng rỡ,

ngón tay thon dài luồn vào suối tóc, xuôi theo những sợi tóc nhuốm màu
gió bụi.

“Ngốc…” – Nếu ta không về sớm thì sao? Nếu lộ trình chậm trễ thì

sao? Đường đường là cửu ngũ chí tôn lại không quản tôn nghiêm chui vào
một góc ở tường thành dơ bẩn? Sao lại ngốc đến thế?

Khóe môi không kìm được cong lên, vành mắt cay cay như sắp rơi lệ.

“Trẫm chỉ biết ngươi sẽ trở về sớm hơn dự định, Tiểu Tu không nỡ bỏ

trẫm đâu.” – Y đắc ý dào dạt nói, dưới ánh chiều tà, ngay cả tiếu dung cũng
như được khoác thêm một sắc vàng chói mắt.

“…”

Thiên ngôn vạn ngữ đều nghẹn trong yết hầu, chỉ có thể cười với y,

cùng cười đến ngớ ngẩn.

“Hằng Tu…” – Thân thể ôm nhau sát lại càng nhanh, tiếng nói của y

khàn khàn, mang theo hơi thở dụ dỗ: “Trẫm nhớ ngươi.”

Bị y kéo tay chạm vào nơi dưới thắt lưng, mặt Lục Hằng Tu lập tức đỏ

lên: “Ngươi…”

Ninh Hi Diệp lại không biết xấu hổ, cầm lấy tay hắn cọ cọ: “Có nhớ

trẫm không? Hửm?”

“Ta…” – Môi y sát bên tai, đầu lưỡi dường như hữu ý vô ý liếm vành

tai của hắn, khuôn mặt như cháy trụi, ngay cả trên người cũng bắt đầu nóng
lên: “Nơi này là cửa thành.”

“Ha ha ha ha…” – Ninh Hi Diệp cao giọng cười to, ám muội nháy mắt

với hắn: “Chúng ta trở về rồi nói sau.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.