DUNG QUÂN - Trang 87

Lục Hằng Kiệm nói với Lục Hằng Tu: “Ca, thắt lưng của hyunh làm

sao vậy? Bị thương?”

Lục Hằng Tu giật mình, hung hăng trừng mắt Ninh Hi Diệp: “Không

có việc gì, bị chó đụng phải.”

“Bị chó đụng phải? Chó nào mà cao dữ vậy?” – Lục Hằng Kiệm nghi

ngờ, cúi đầu lẩm nhẩm: “Của nhà ai?”

Lục Hằng Tu bị hắn nói trúng tâm đen, cáu kỉnh đáp: “Không biết, chó

hoang.”

Ánh mắt mọi người lại vì vậy mà chuyển qua phần eo của thừa tướng

đại nhân, lại nói:

“Đại khái gân cốt bị thương.”

“Không nghiêm trọng như vậy chứ?” – Người kia đoán.

Có người còn thành thật nói: “Đến thái y khám thử đi, coi chừng thành

bệnh đấy.”

Lục Hằng Tu bị bọn họ vây quanh bình phẩm xoi mói, có tức giận

cũng không thể phát tác. Ninh Hi Diệp cũng nhìn theo, tầm mắt chuyển qua
phần eo Lục Hằng Tu, trên mặt lại treo lên nụ cười của kẻ trộm. Lục Hằng
Tu thấy thế, khuôn mặt ửng hồng thoáng chốc đỏ bừng, trong mắt lửa giận
đùng đùng bắn xuyên qua, hận không thể ở trên người y khoét ra hai cái lỗ.

Tối hôm qua chính là người kia, nói là muốn cùng hắn phê tấu

chương, không cho hắn hồi phủ. Đọc đọc rồi không biết từ chỗ nào lấy ra
một quyển sách nhỏ, kéo hắn lại cùng nhau xem. Chỉ do mình bất cẩn,
không biết làm sao mà xiêm y đã bị cởi ra, người cũng nằm trên bàn, người
kia cười hì hì lấp liếm: “Tiểu Tu, chúng ta cũng thử xem được không?”,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.