DŨNG SĨ CHÉP CÒM - Trang 106

- Nào nào, để ông xem có dính một vẩy mây trời nào vào càng, vào

chân cháu không nào!

Cụ cũng như hầu hết bà con dân ao, xưa nay vẫn hình dung mây trời là

những đám rong, những cụm bèo tấm, bèo cám trôi nổi bồng bềnh giữa tầng
không xanh vời vợi. Nếu được bay qua đấy, mây sẽ dính vào càng, vào vây
như ở dưới ao họ bơi qua những khóm rong, những đám bèo...

Tuy còn run vì mệt, nhưng Cua yếm nâu thấy bà con nhìn mình hong

hóng chờ đợi, cô liền chống càng gượng đứng dậy, kể cho bà con nghe về
chuyến bay họa bản đồ...

Họ nghe như nuốt từng lời của Cua yếm nâu. Câu chuyện cuốn hút đến

nỗi, phút chốc họ quên cả mình là cá, cua, ốc... mà bám chặt vào cổ thằng
Cò Vá hung ác đang bay cùng với cô...

Ruột gan họ quặn thắt, nôn nao, bong bóng chỉ chực trào ra khỏi miệng,

về cái cảm giác choáng ngộp ban đầu khi rời khỏi mặt ao và bốc lên cao,
cao mãi... Mắt họ hoa lên, chao ôi là chóng mặt, suýt nữa thì họ buông càng
thả vây rơi khỏi cổ thằng Cò Vá ngã lộn nhào không biết bao nhiêu vòng
trong khoảng không...

Gió thổi ù ù rú rít bên mang họ. Toàn thân họ run lên vì hoảng sợ trước

cái chết khó lòng tránh khỏi, chết dập mật, tan xương, vỡ bong bóng...

Nhưng rồi họ quen dần với đà bay vun vút, và chiều cao rợn vẩy. Họ nhìn

xuống bên dưới: ruộng đồng, làng mạc, kênh lạch... trải dài vô tận. Chưa
bao giờ họ được nhìn thấy một cái gì rộng lớn đến thế!

Dọc các bờ kênh, bờ lạch, nhiều thân cây trụi lá, gẫy gục như bị tỳ vào

gối mà bẻ, nhiều vùng đất bị đào xới, lở loét, trống trơn, màu đất bị đốt
cháy đen. Nhìn đâu cũng thấy hang tổ của bày Bói cá rằn ri, hình dáng
giống hệt những cái nơm, cái lờ, cái hom giỏ... khổng lồ.

Họ bay mãi, bay mãi, để lại đằng sau tất cả thứ xấu xa, ghê sợ. Cặp mắt

nhức nhối của họ bất thần dịu lại. Một dòng sông xanh vời vợi, sóng vỗ lô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.