DŨNG SĨ CHÉP CÒM - Trang 128

như đang nằm mê. Một con giun đất béo nần nẫn, treo ngay trước mắt chú,
cựa quậy, ngo ngoe. Chú bơi lượn quanh con giun. Con giun càng ngo ngoe
nhanh hơn như mời mọc khiêu khích chú. Nhưng chú chưa dám đớp, bụng
dạ cứ bồn chồn ngần ngại. " Biết đâu trong lưỡi câu lại chẳng phục một cái
lưỡi câu hoặc một cái lưỡi hóc thép hai ngạnh ".

Chú nghĩ vậy chỉ có Trời mới xét đoán được việc này mà thôi!

Nhưng cái mùi tanh béo ngậy quái ác cứ vã ra từng đợt, xộc thẳng vào

mũi chú làm đầu óc chứ trở nên mụ mẫm như mất hết hồn vía. Chú bỗng
giận dữ quát to như mắng ai :

- Không được ăn! Mất mạng như chơi!

Nhưng cũng lúc đó, một giọng khác quyến rũ thì thầm bên tai chú :

- Đêm hôm khuya khoắt thế này, tụi bói cá rằn ri đời nào dám mò ra khỏi

đồn mà câu kẹo... Bỏ đi thật phí uổng.

Thế là Bò kêu ọ ọ chép miệng một cái... Chú hơi chạm râu vào con giun

lúc nào không hay. Miệng chú cứ tự nhiên há to. Và cả con giun béo ngậy
cứ như tự ý nó lọt vào miệng và chui thẳng thật vào bụng chú; Cái mùi thịt
tanh béo ran ran khắp miệng và thấm vào các chân răng, làm chú thấy đau
nhức một cách khoái trá.

Thôi bây giờ ta phải quay về thật nhanh mới được, Chép còm nó thức

dậy, thấy mình bỏ gác nó nói cho thì ê cả mặt. Chú nghĩ vậy. Chú quạt vây,
lượn đuôi, quay đầu lại. Nhưng thấy miệng có cái gì vương vướng. Chú
muốn bơi vượt lên nhưng cái vương vướng này kéo đầu chú trở lại. Chú nổi
xung, quật mạnh đầu định giật đứt cái vật vướng víu khó chịu ấy ra khỏi
miệng. Chú bỗng kêu ọ một tiếng đau đớn. Một vật gì rất nhọn đâm mạnh
vào bụng chú và như muốn móc lòi ruột chú ra.

- Trời ơi lưỡi câu! - Chú kinh hoành vì nhận ra con giun vừa nuốt chính

là một thứ cạm bẫy hiểm độc của tụi Bói cà rằn ri.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.