ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 187

Chương 13

C

huck Whitehead dừng xe ở một chỗ rộng rãi trên con đường vắng

vẻ, cách Tháp Childress Ridge không xa. Ông tập trung vào những thứ
không liên quan như dải nhựa màu mà Sở Lâm nghiệp quấn quanh các thân
cây. Tay toát mồ hôi lạnh, ông liên tục có cảm giác muốn đi tiểu. Những sự
việc xảy ra trong mười giờ qua lần lượt hiện lên trong đầu ông như một
đoạn video lặp đi lặp lại, không bao giờ kết thúc, liên tục từ khi ông trở về
nhà sau giờ làm việc ở phòng thí nghiệm ADN. Ông chào tạm biệt hộ tá
chuyên chăm sóc bệnh nhân tại nhà, người đã chăm sóc Mariah – vợ ông –
trong khi ông làm việc, đi lên lầu để thăm bà… và một khẩu súng dí vào
cằm ông.

Người đàn ông cầm súng đã nói cho ông phải làm gì, và ông đã làm

theo. Cho đến chi tiết cuối cùng. Ông đã giấu chứng cứ trong áo khoác.
Ông có thể cho họ thấy. Ông đang rất hợp tác.

Ông tắt đèn pha để tiết kiệm ắc quy và bị bóng đêm gần như tuyệt đối

làm kinh hãi. Những ngọn đồi bao quanh ông đen kịt, bầu trời chỉ sáng hơn
tí xíu. Đêm nay quá nhiều mây.

Người đàn ông đó nói đây chính là nơi họ sẽ trả Mariah cho ông,

nhưng làm thế nào họ đưa được một người yếu ớt như Mariah tới nơi hoang
vắng này? Bà ấy cần thở ôxy và truyền moóc-phin từ hai tuần nay.

Nhưng ông ta bảo ông đến đây, vì vậy ông đã ở đây.
Không cảnh sát, người đàn ông đó nói. Chỉ cần báo cảnh sát một tiếng,

Mariah sẽ chết.

Thời gian chầm chậm trôi qua, đánh dấu bằng nhịp tim, bằng hơi thở

khó nhọc của ông và bằng đồng hồ kỹ thuật số nhấp nháy trên bảng điều
khiển. Ai đó gõ vào cửa xe. Ông nhảy dựng và hét lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.