ĐỨNG TRONG BÓNG TỐI - Trang 333

Tonia đột ngột rẽ vào bãi đỗ xe ở một trạm xăng, kéo theo vài tiếng

còi bực bội, rồi tắt động cơ. Cô ta ôm Erin. "Ôi, thôi sưng mặt trong một
phút xem nào", cô ta dỗ dành.

"Mình cảm thấy rất tệ. Mình không thể chịu đựng thêm được nữa,

Tonia."

"Mình biết", giọng Tonia dịu dàng, thôi miên. "Tất nhiên là vậy rồi.

Sao cậu chịu nổi chứ. Rồi cậu sẽ thấy."

Erin không muốn nước mắt nước mũi tèm lem của cô dính vào bộ vét

lanh trắng của Tonia, nhưng khi cô cố tránh ra thì Tonia lại kéo xuống.

"Cậu biết thế nghĩa là thế nào phải không?" Tonia nói. "Nghĩa là mình

sẽ sửa mặt mũi cho cậu. Cho dù cậu nghĩ thế nào về Mueller cũng không
quan trọng, cậu sẽ ngẩng cao đầu đến đó. Cậu sẽ thể hiện thái độ của bản
thân."

"Gì cũng được", Erin yếu ớt nói. "Sửa mặt mũi cho mình. Cậu dùng từ

kinh quá."

Tonia bắt đầu gỡ kẹp tóc của Erin. "Chúng ta sẽ bắt đầu với kiểu tóc

trước", cô ta nhanh nhẹn nói. "Trông đáng ghét vô cùng, nên phải bị loại bỏ
đầu tiên."

Erin sụt sùi, cố bật cười. "Cảm ơn, Tonia."
Tonia lại ôm cô thật chặt, mặt sau một trong đôi bông tai của Tonia

đâm vào cổ cô. Cô thở hổn hển vì cảm giác đau nhói và cố thoát khỏi vòng
tay mạnh mẽ của Tonia.

Tonia càng ôm chặt hơn. "Rồi sẽ sớm qua thôi, Erin", cô ta ngâm nga.

"Mình hứa."

Connor đẩy cửa kính và sải bước về phía quầy lễ tân của bệnh viện.

Anh phải nỗ lực để kiểm soát cảm giác bế tắc bao trùm khắp toàn thân. Đã
nhiều lần anh sẵn sàng chặt đứt tay chân để được ra khỏi chỗ này. Không
phải vì nhân viên không tốt. Tất cả bọn họ đều cố hết sức vì anh. A, tốt rồi,
kia là Brenda, một trong những người anh quý mến. Một phụ nữ khỏe
khoắn ở cái tuổi năm mươi đang ngồi sau quầy, chăm chú nhìn màn hình
máy tính qua cặp kính nửa gọng bằng vàng.

"Chào Brenda", anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.