ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 147

-Trung tá,-A-lếch-xan-đrin xác định khi nhìn vào quân hàm đeo trên vai

và cổ áo,-Không rõ binh chủng nào.

-Khám xét,-Mi-cla-sốp hạ lệnh tiếp.
A-lếch-xan-đrin nhanh chóng lục soát túi áo quân phục, lấy được quyển

số rtay, chiếc bút máy và một tập giấy khá dày. Anh cởi dây da và bao súng
của hắn ra. Ở túi quần sau còn tìm thấy một khẩu súng lục bé nữa.

-Lấy dây da trói lại.
Tên Đức căng thẳng lắng nghe như cố hiểu cho được cái thứ tiếng nói lạ

tai này, mắt thao láo đảo nhìn hết người này sang người kia như muốn biết
số phận hắn sẽ được quyết định ra sao. Hắn há hốc mồm hít từng ngụm
không khí, tựa như con cá cắn câu bị vất lên bờ, và hổn hển lặp lại, câu nói
ngắt quãng cả tiếng Đức lẫn tiếng Nga ngập ngọng:

-Không bắn! Không! Tôi “nà” sĩ quan “nớn”!… sĩ quan…
A-lếch-xan-đrin bẻ quặt hai tay nó ra sau và lấy dây da đeo súng trói chặt

lại. Trong khi đó, Mi-cla-sốp vào xe lục soát. Anh lôi ra một chiếc cặp da
căng phồng. Món hàng quan trọng đây,-anh thầm nghĩ, tham mưu cỡ bự
đây.

-Thu hết giấy tờ và vũ khí của hai tên kia,-Mi-cla-sốp bắt đầu chỉ hai tên

bị giết. Dưới đệm còn một can xăng đấy…

-Cho nó một mồi lửa chứ, trung sĩ!-A-lếch-xan-đrin thu nhanh hai khẩu

tiểu liên, năm băng đạn đầy ắp và khảu súng lục của tên sĩ quan bị chết rồi
cầm lấy can xăng.

Mi-cla-sốp đưa mắt tìm xem có mẩy giấy hay mảnh bìa nào vương vãi

trên đường, nhưng không thấy gì cả. Anh liền tuột luôn chiếc mũ lưỡi trai
cao vành của tên sĩ quan chết, đổ xăng vào và đưa cho A-lếch-xan-đrin.

-Đốt đi!…
Anh ta bật lửa. Chiếc mũ tẩm xăng bùng lên một ngọn lửa đỏ rực.
-Rút vào rừng!-Mi-cla-sốp kêu lên và vất chiếc mũ cháy rừng rực vào

cửa xe. Một tiếng nổ nhỏ và ngọn lửa bốc cao trùm lên chiếc xe. Chung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.