ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 262

Chính Tô-bôn-xki đã dẫn cậu bé I-go vào rừng bao lần và đã là người

đầu tiên cho cậu bắn thử một phát bằng khẩu súng săn thực sự. Cũng chính
con người ấy đã bênh vực cho cậu I-go mười bốn tuổi khi bà mẹ mắng cậu
và không cho phép cậu được tập chơi môn quyền Anh mà theo bà là môn
đấm đá dã man vì phát hiện trên mặt cậu một vết tím bầm…

Thế mà giờ đây lại hóa ra như vậy!
-… Thật đau sót và xấu hổ. Mi-cla-sốp thấy mặt mình nóng bừng. Anh

không hiểu tại sao lại có thể xảy ra như vậy dù rằng cái điều nhục nhã ấy
vẫn cứ xảy ra. Cần phải xử thật nghiêm khắc sự phản bội này! Nhưng hắn
đang ở xa, đạn nào bắn tới được.-Anh cho rằng đại tá gọi anh lên đây vì đời
anh như vậy là đã mang một vết nhơ. Nhận thức rõ và cảm giác được điều
này nên anh quyết định sẽ nói ra trước hơn là để người ta gợi ý. Anh nói,
giọng thanh thản:

-Báo cáo đại tá, tôi đã rõ. Tôi xin phép được…
-Được cái gì?
-Được kiểm điểm…
-Không, đừng vội, anh bạn trẻ.
-Thưa đồng chí, ở đây tôi sẽ chẳng còn gì để mà làm cả.-Anh ngắt lời đại

tá.-Cần phải rửa vết nhơ trong bản lý lịch của tôi. Phải rửa bằng máu của
tôi hay của hắn. Nếu có thể xin đồng chí hãy cứ điều động tôi tới nơi nóng
bỏng nhất! Tôi sẽ chứng minh bằng hành động của mình…

-Chúng tôi biết… Nhưng anh cũng cần nhớ rằng, bình tĩnh trong hành

động cũng là đức tính vô cùng cần thiết và đồng thời là vũ khí của người
tình báo đấy. Tình hình không phải là đã tồi tệ đối với anh đâu!

-Sao cơ ạ?
-Cần phải thông minh xử lý sự kiện này. Chính vì vậy nên chúng tôi mới

điều anh về đây. Cần phải lợi dụng mọi hoàn cảnh có lợi cho chúng ta. Cần
phải lợi dụng chúng, kể cả sự phản bội này cũng vậy. Công việc của chúng
ta là thế đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.