ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 264

Chương sáu

Van-te thổi phù phù vào đám bọt bia trắng, khoan khoái nhấp liền hai

ngụm cái chất nước nâu thẫm trong chiếc cốc pha lê to dày rồi mới đặt cốc
lên bàn:

-Ôi, đã lâu lắm giờ mới được thưởng thức loại bia này!…
-Anh đi khắp Brúc-xen cũng không thể tìm đâu ra loại bia nào ngon hơn

đâu… Rồi anh sẽ thấy, ông già Han-xơ bao giờ cũng có nhã ý cất dành hẳn
cả một thùng bia ngon cho bạn hữu đấy.-Gôn-đơ nói, giọng trầm trầm như
người bị ngạt mũi.

Hai người ngồi trong căn phòng nhỏ, trần thấp. Van-te biết người chủ của

căn hầm bia cạnh sông đào Ruy-pen này là bác Han-xơ, một người Bỉ đứng
tuổi hiền lành và cũng là một trong những thành viên của lực lượng kháng
chiến Bỉ.

-Chúng mình còn khoảng năm mười phút nữa.-Gôn-đơ nói và đóng nắp

chiếc đồng hồ quả quít lại.-Ta làm thêm mỗi người một vại nữa chứ, com-
ra-đô (đồng chí, bạn thân-Tiếng Tây Ban Nha,ND).

Anh gọi Van-te là “com-ra-đô” để gợi nhớ lại đất nước Tây Ban Nha.-

Van-te cũng đáp lại với vẻ thân tình gọi tên lóng của Gôn-đơ:

-Mình không phải đối, anh bạn “người Hà Lan bay” ạ!
Cả hai đều mỉm cười và ý nghĩ của họ lại trở lại với những năm tháng

đáng ghi nhớ đã qua. Dạo ấy là tháng Bảy oi bức, như mọi người vẫn gọi là
tháng hè nóng bỏng của năm 1938 và cũng là lúc Van-te được làm quen với
anh bạn người Bỉ có nước da đậm và vóc người trông hơi thô, chậm chạp
này. Vài ngày trước khi họ vượt con sông En-brơ rộng mênh mông đầy ắp
nước, anh gặp Gôn-đơ trong nhóm các chiến sĩ tình nguyện quốc tế mang
tên Đôm-brốp-xki. Nom anh ta không có gì đặc biệt cả. Thế nhưng khi
cuộc tiến công bắt đầu và các chiến sĩ quốc tế là những người đầu tiên phải
vượt sông sang bờ phải và trụ lại đó tám ngày đêm liền thì mới thấy rõ bản
chất của anh chàng người Bỉ chậm chạp này. Anh nhanh nhẹn và nổi bật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.