ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 29

2.

Phố Vệ binh Đỏ, cầu lớn và đại lộ Lê-nin-grát đã lùi lại phía sau. Chiếc

xe quân sự cũ sơn màu xanh lá cây nổ máy đều đều lăn bánh trên những
cây số cuối cùng tới Pê-tê-grốp.

Các võ sĩ chuyện trò ồn ào. Gri-gô-ri Cun-ga đứng ở cửa xe hai tay đánh

nhịp làm quản ca. Vla-đi-mia, Trê-rơ-xốp cúi nghiên đầu, hai tay dang ra,
kêu vào bắt chước người chơi đàn phong cầm, còn miệng thì hòa cùng
đồng đội hát bài hành khúc thể thao. Tiếng hát đều, mạnh, sôi nổi vọng qua
các cửa xe mở toang.

Tâm hồn ta phơi phới, trẻ trung
Thân hình ta rắn khỏe
Chẳng sợ gì gió rét, nắng mưa
Hãy rèn luyện mình
Như thỏi thép lò cao!…
Huấn luyện viên Dôm-béc điểm lại những tình huống sôi động của trận

đấu và tự đặt mình vào địa vị huấn luyện viên của chàng võ sĩ hải quân, để
dự đoán những suy nghĩ và ý đồ của anh ta. Có thể sẽ có những đòn trả
miếng bất ngờ! Nhất là Da-pô-rô-giơ-xki sẽ giành lại thắng lợi đã mất, anh
ta có thể sẽ tính toán, dự kiến mọi tình huống. Không nghi ngờ gì về điều
đó nữa. Vì ngay sau khi tuyên bố Mi-cla-sốp là người thắng cuộc, Da-pô-
rô-giơ-xki đã bộc lộ thẳng với anh: “Đừng vui vội, con cá trích ạ. Cậu gặp
may thôi, mình bị sái ngón tay…”. Đúng là một tay ma lanh và hiếu thắng!
Sau trận đấu, anh ta không rời vũ đài ngay, mà tìm cách gỡ thể diện cho
mình bằng cách xoa đầu vào ngón tay để tự biện hộ cho sự thất bại của
mình nhằm lảm giảm bớt ý nghĩa thắng lợi của Mi-cla-sốp. Còn bản thân
huấn luyện viên Cô-xi-lốp thì quả là “tốt”. Anh ta đã cổ vũ một cách đáng
xấu hổ “cái tư tưởng” đó và phát triển thêm. Mấy ngày sau trong các câu
lạc bộ thể thao và các phòng tập lan truyền dư luận I-go Mi-cla-sốp thắng là
nhờ tình cờ thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.