ĐỨNG VỮNG ĐẾN CÙNG - Trang 324

“Lạ thật.-Mi-cla-sốp thầm nghĩ, lưng cảm thấy hơi lạnh cùa bức tường

gạch.-Mình không tin anh ta, anh ta cũng chẳng tin mình. Cả hai người
cùng ngồi như đôi nhện trong cùng chiếc hộp. Cả hai đều thận trọng thăm
dò và giận dữ nghi ngờ nhau. Nhưng anh nghĩ rằng không phải vô cớ mà
bọn phát xít lại đi đánh đập một con người đến thập tử nhất sinh như vậy.
Có lẽ chúng cũng có những nguyên cớ nào đó. Thế mà mỗi người lại thu
mình giữ miếng, gầm ghè nhìn nhau rồi lẩn tránh nhau.

Thời gian trôi đi một cách lê thê. Ngày như kéo dài vô tạn, Mi-cla-sốp

khá nhạy cảm về thời gian-hầu như anh có cảm giac theo từng bước biến
đổi của nó.-bằng xương bằng thịt, bằng bản năng tự nhiên. Cảm giác đó
được phát triển nhờ vào những buổi luyện tập quyền Anh, nơi mà “linh
cảm về thời gian” được coi là một trong những kỹ năm quan trọng của một
võ sĩ. Thế mà giờ đây trong buồng giam với hai con người xa lạ, nhưng số
phận có lẽ lại gần gũi và giống nhau, khi cả hai cùng ngồi bó mình khổ sở,
ngờ vực lẫn nhau và anh cảm thấy thời gian như một khối gì đó sền sệt dính
nhơm nhớp và không có hình thù gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.