DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 225

giờ người nhận thư, vốn biết tỏng rằng cái câu tối nghĩa, giả trá, có tính
chất buộc tội, được đưa vào thư cốt để khích mình phản đối, lại xin
được làm sáng tỏ, mà chỉ sung sướng cảm thấy qua đó rằng mình nắm
trong tay - và tiếp tục giữ - quyền làm chủ và quyền chủ động. Huống
hồ trong quan hệ luyến ái, tình yêu xiết bao hùng hồn, còn sự dửng
dưng thì chẳng mấy gợi hiếu kỳ. Vì Gilberte không hề tỏ ý nghi ngờ,
cũng chẳng tìm biết đầu đuôi sự hiểu lầm đó ra sao, nên nó trở thành
một cái gì có thật đối với tôi và trong thư nào tôi cũng nhắc đến nó.
Trong những tình huống dễ bị diễn giải sai như thế, trong sự giả bộ
lạnh nhạt như thế, có một kiểu phù phép khiến ta cứ một mực tiếp tục.
Do cứ viết hoài: “Từ khi hai trái tim chúng ta chia lìa”, hy vọng
Gilberte sẽ đáp lại: “Nhưng chúng đâu có chia lìa, chúng ta hãy giãi
bày với nhau đi”, rốt cuộc, tôi đâm tin rằng chúng đã chia lìa thật. Do
không ngừng nhắc đi nhắc lại: “Cuộc đời có thể đã thay đổi đối với
chúng ta, nhưng sẽ không xóa được tình cảm giữa chúng ta”, ước sao
cuối cùng sẽ được nghe nàng trả lời: “Nhưng chẳng có gì thay đổi cả,
tình cảm ấy mãnh liệt hơn bao giờ hết”, tôi sống với ý nghĩ rằng quả là
cuộc đời đã thay đổi thật, rằng chúng ta sẽ chỉ giữ kỷ niệm về một tình
cảm không hiện hữu nữa, như một số người thần kinh vì giả bệnh, cuối
cùng đâm ra lúc nào cũng bệnh. Bây giờ, mỗi khi phải viết cho
Gilberte, tôi lại nhắc tới sự thay đổi tưởng tượng ấy, nó vẫn tồn tại giữa
chúng tôi do việc nàng giữ im lặng về vấn đề này trong những thư trả
lời giống như một sự công nhận ngầm. Thế rồi Gilberte thôi không giữ
thái độ lấp lửng nữa. Chính nàng chọn theo quan điểm của tôi; và giống
như trong những lúc trịnh trọng nâng cốc chúc mừng, vị Quốc trưởng
khách mời dùng lại gần như nguyên văn lời của vị Quốc trưởng chủ
nhà, mỗi lần tôi viết cho Gilberte: “Cuộc đời đã chia lìa chúng ta,
nhưng kỷ niệm về thời gian chúng ta quen biết nhau vẫn sẽ trường tồn”,
nàng lại trả lời: “Cuộc đời đã chia lìa chúng ta, nhưng không thể làm
chúng ta quên những giờ phút tốt đẹp vẫn mãi mãi thân thiết với lòng
chúng ta” (chúng tôi ắt bối rối nếu phải nói tại sao “cuộc đời” đã chia
lìa chúng tôi, sự thay đổi nào đã xảy ra). Tôi không quá đau khổ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.