DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 316

Và con người bên trong ấy của người đẹp câu cá dường như còn

khép chặt với tôi, tôi không dám chắc mình đã vào được đó ngay cả sau
khi tôi thấy hình ảnh của chính mình thấp thoáng phản chiếu trong tấm
gương-ánh-nhìn của nàng hướng về tôi, sai lệch đi theo một chỉ số khúc
xạ xa lạ với tôi, khác nào tôi ở trong trường thị giác của một con nai
rừng vậy. Nhưng cũng giống như đối với tôi, cảm thấy sung sướng khi
đặt môi lên môi nàng là chưa đủ, mà còn phải mang lại khoái cảm cho
môi nàng, tôi những muốn ý niệm về tôi khi nhập vào con người ấy,
bám chắc vào đó, không chỉ đem lại cho tôi sự chú ý, mà cả sự ngưỡng
mộ, lòng ham muốn của nàng nữa, và buộc con người ấy phải giữ kỷ
niệm về tôi cho đến ngày gặp lại. Tuy nhiên, tôi thấy khu quảng trường
không còn xa, xe của Madame de Villeparisis đợi tôi ở đó. Tôi chỉ còn
một khoảnh khắc ngắn ngủi; và tôi đã cảm thấy các cô gái bắt đầu cười
vì thấy tôi dừng lại như vậy. Tôi có năm franc trong túi. Tôi lấy ra và
trước khi giải thích với người đẹp về việc tôi muốn nhờ nàng giúp, để
khiến nàng chú ý lắng nghe hơn, tôi giơ đồng tiền trước mắt nàng.

“Vì cô có vẻ là người địa phương”, tôi nói với ngư nữ xinh đẹp, “tôi

muốn nhờ cô chút việc, cô có sẵn lòng giúp không? Cô hãy đến trước
một hiệu bánh ngọt hình như nằm trên một quảng trường mà tôi không
biết ở quãng nào, có một chiếc xe ngựa chờ tôi ở đấy. Khoan đã!... Để
khỏi nhầm, cô phải hỏi xem đó có đúng là xe của nữ hầu tước De
Villeparisis không. Vả lại, cô sẽ dễ nhận ra thôi, xe có hai ngựa mà.”

Đó là điều tôi muốn nàng biết để thấy tôi oai như thế nào. Nhưng khi

thốt ra những tiếng “nữ hầu tước” và “hai ngựa”, tôi đột nhiên cảm thấy
lòng mình nguôi dịu hẳn. Tôi cảm thấy ngư nữ sẽ không quên tôi, nỗi
khiếp sợ không tìm thấy lại được nàng tan biến cùng với một phần nỗi
ham muốn gặp lại nàng. Dường như tôi vừa chạm được vào con người
nàng bằng đôi môi vô hình và tôi đã làm nàng vừa lòng. Và sự cưỡng
đoạt tinh thần nàng như vậy, sự chiếm hữu phi vật thể ấy đã tước đi nét
bí ẩn khỏi nàng chẳng kém một lần chiếm đoạt thân thể.

Xe chúng tôi xuôi về phía Hudimesni; bỗng nhiên tôi thấy lòng tràn

đầy cái niềm hạnh phúc sâu sắc mà từ độ xa Combray, tôi không mấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.