DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 323

Ba; chán đến mức đánh rơi cả sách. Ông Molé, người trí tuệ và lịch
thiệp hơn hẳn ông De Vigny, hành xử cao đẹp với ông ta khi tiếp nhận
ông ta vào Viện Hàn lâm. Sao, cậu không biết bài diễn từ của ông ta ư?
Nó là tuyệt tác về sự khôn ranh và xấc xược.”

Bà ca cẩm Balzac, người mà bà ngỡ ngàng khi thấy đám cháu mình

ngưỡng mộ, đã muốn phác họa nên một xã hội “nơi ông không được
chào đón”, và còn kể ngàn điều huyễn hoặc về nó. Còn về Victor Hugo,
bà bảo chúng tôi rằng ông cụ thân sinh, ngài De Bouillon, vốn có nhiều
bằng hữu trong thời tuổi trẻ lãng mạn, nhờ có họ mà cụ đã đi xem công
diễn vở Hernani, nhưng cụ không tài nào ngồi lại được tới cuối, những
lời thơ của nhà văn có thiên bẩm nhưng lại khoa trương này khiến cụ
thấy lố bịch, ông ta được nhận cái danh đại thi hào chỉ là vì một giao
kèo, và coi như phần thưởng cho sự độ lượng vụ lợi mà ông ta đã bày
tỏ đối với những lời ba hoa nguy hại của phe xã hội.

Chúng tôi đã trông thấy khách sạn, thấy những ngọn đèn có vẻ thù

nghịch vào cái tối đầu tiên đặt chân tới đây, giờ mang vẻ che chở và dịu
dàng, như báo hiệu một chốn ấm cúng. Và khi chiếc xe ngựa tới gần
cửa, người gác cổng, nhân viên dắt ngựa, nhân viên giữ thang máy, vồn
vã, ngây thơ, phấp phỏng lo âu khi chúng tôi về muộn, đang túm tụm
trên bậc thềm chờ đón chúng tôi, giờ đã trở nên thân thiết, những con
người mà chúng ta thay đổi biết bao lần trong suốt chặng đường đời,
cũng như bản thân ta đã thay đổi, nhưng trong những con người ấy, vào
lúc họ chốc lát trở thành tấm gương soi chiếu những thói quen của
chúng ta, chúng ta nhận ra sự êm ái khi cảm thấy mình được phản chiếu
một cách trung thành và thân ái. Chúng ta yêu mến họ hơn cả những
bằng hữu lâu rồi chẳng gặp mặt, vì họ chứa đựng còn hơn cả những gì
chúng ta đang là. Chỉ có “anh bồi”, giãi nắng suốt cả ngày, là đi vào vì
không chịu đựng nổi sự khắc nghiệt của đêm, quấn kín người bằng đồ
len, nối liền với những dải màu cam của mái tóc và sắc hồng ửng đáng
ngạc nhiên của đôi má, khiến người ta, ở giữa đại sảnh gắn kính, liên
tưởng tới một cái cây trồng trong lồng kính để chống rét. Chúng tôi
xuống xe, được dìu đỡ bởi vô số kẻ hầu thừa thãi, nhưng bọn họ đều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.