DƯỚI BÓNG NHỮNG CÔ GÁI TUỔI HOA - Trang 480

quyết tâm sắt đá của nó mà không thấy nó, trong khi lại phân biệt rất rõ
nét những phân vân của chính mình. Vậy là cảm quan và trí khôn của
tôi mở cuộc tranh cãi về giá trị của niềm vui thú có thể tìm thấy trong
việc làm quen với Albertine, trong khi tôi nhìn trong gương những...
Vô bổ và mỏng manh mà chúng muốn giữ cho một cơ hội khác. Nhưng
ý chí tôi không để nhỡ giờ khởi hành và nó bảo xà ích đánh xe đến địa
chỉ nhà Elstir. Vì sự thể đã định đoạt, trí khôn và cảm quan của tôi đành
nhẽ cho vậy là đáng tiếc. Nhưng nếu ý chí tôi nói một địa chỉ khác,
chắc chúng sẽ phát hoảng.

Một lát sau, khi tới nhà Elstir, thoạt đầu tôi tưởng tiểu thư Simonet

không có trong xưởng họa. Quả là có một thiếu nữ để đầu trần, mặc áo
dài lụa, ngồi đó, nhưng mái tóc đẹp kia, cái mũi kia, nước da kia đều xa
lạ với tôi, và tôi cũng không thấy lại ở nàng cái thực thể tôi đã hình
dung trong đầu, chiết xuất từ một cô gái đội mũ polo dắt xe đạp đi dạo
dọc bờ biển. Tuy nhiên, đó chính là Albertine. Nhưng ngay cả khi đã
biết thế, tôi cũng không bận tâm đến nàng. Ở tuổi thanh niên, mỗi khi
bước vào một cuộc họp mặt thời thượng, ta phải dứt bỏ bản thân, trở
thành một người khác, mỗi salon là một thế giới mới trong đó, tuân
theo luật lệ của một quan điểm đạo đức khác, ta tập trung chú ý xoáy
vào những con người, những điệu nhảy, những ván bài như thể đó là
những điều mãi mãi quan trọng trong đời ta, nhưng ngày hôm sau, ta đã
quên tiệt. Để đi tới trò chuyện với Albertine, tôi phải theo một lộ trình
hoàn toàn không phải do tôi vạch ra: trước hết, nó dừng trước Elstir, rồi
đi ngang qua những tốp khách mời khác (ở đây, người ta cho họ biết
tên tôi), rồi dọc theo búp phê, nơi người ta mời tôi ăn bánh kem nhân
dâu tây, trong khi tôi đứng ngây như tượng nghe một khúc nhạc bắt đầu
tấu lên, tôi thấy mình coi những đoạn kế tiếp nhau ấy đều quan trọng
như việc giới thiệu tôi với tiểu thư Simonet, giờ đây nó chỉ còn là một
trong số những đoạn đó, việc giới thiệu mà tôi đã quên bẵng rằng mới
mấy phút trước, tôi còn coi là mục đích duy nhất của việc tôi cất công
đến đây. Vả chăng, trong cuộc đời bận rộn, những hạnh phúc thật sự,
những bất hạnh lớn của chúng ta chẳng đã xảy đến như thế sao? Giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.