DƯỚI CÁNH THIÊN THẦN RƯỢU - Trang 171

được, chẳng những thời gian, mà thậm chí cả chỗ tiền đã mất cũng không
lấy lại được đâu, nhất là lấy lại bằng biện pháp văn chương. Nhà ngươi hãy
tự tính mà coi, trong vòng hai mươi năm qua nhà ngươi đã uống hai ngàn
ba trăm tám mươi chai rượu, hai ngàn hai trăm hai mươi chai vang và hai
ngàn hai trăm năm mươi chai bia, quy ra rượu (theo quy đổi: nửa lít rượu
bằng bằng hai chai vang và mười chai bia), như vậy tính ra rượu, trong
vòng hai mươi năm qua nhà ngươi đã uống ba ngàn sáu trăm năm mươi
chai rượu, tính ra thời giá hiện nay thì nhà ngươi đã uống hết trên tám mươi
ngàn zlôty. Lại còn phải cộng thêm các khoản tiền khác, như taxi, tiền boa,
đồ nhắm, các đồ vật bị mất, như ví, túi xách, khăn quàng, áo lông, găng tay,
giấy tờ, lệ phí giải độc nhà, lệ phí lưu trú tại các trạm tỉnh rượu, những tờ
hóa đơn cả đống tiền sau các cuộc nói chuyện điện thoại tràng giang đại hải
khi say xỉn, lãi suất nợ trả chậm, các khoản tiền phạt và tiền bao gái. Lại
còn phải cộng thêm ít nhất hai năm uống nữa, vì Jurus này, không phải nhà
ngươi bắt đầu uống từ năm 1980 khi Công đoàn “Đoàn kết” đầu tiên thành
lập, mà là nhà ngươi, Jurus, bắt đầu nghiện rượu từ năm 1978, khi người Ba
Lan làm Giáo hoàng. Cho nên, Jurus này, tính nhè nhẹ thôi, trong đời mình
nhà ngươi đã uống ít ra là một tỷ bình rượu, loại bình kiểu cổ ấy, nhà ngươi
không thể lấy lại khoản tiền đã mất đâu. Để giành lại chỗ tiền đó, thì tác
phẩm mà ta đang đọc cho nhà ngươi một số đoạn phải giúp nhà ngươi kiếm
được khoản tiền bằng giá trị một tỷ bình rượu cổ như ta vừa nói. Như thế
đó, nhà ngươi mà nghe lời ta, nhà ngươi mà chép nguyên xi tất cả, thì khoản
tiền có vẻ như là khổng lồ đó có thể không phải là ảo ảnh nữa. Nhà ngươi
mà chịu khó, nhà ngươi có thể kiếm tiền, nhà ngươi có thể bán chạy tác
phẩm mà hai chúng ta là đồng tác giả, nhà ngươi có thể bù lại những mất
mát và lại có thể, nhà ngươi nghĩ mà coi, tiếp tục uống rượu. Nhưng Jurus
này, nhà ngươi đừng viết. Ta van nhà ngươi: nhà ngươi đừng viết. Đừng
viết về cuộc trốn viện nực cười của thằng cha Szymon.

Szymon Sama Dobroc đi qua dãy hành lang chỉ có một bóng đèn chiếu

sáng, gã mở cửa phòng hút thuốc, bước lại phía cửa sổ không có song sắt và
ném xuống bãi cỏ dưới chân tường chiếc túi vải mộc, sau đó gã bám vào bệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.