ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 120

- Có phải hai người hôm qua không? - Quốc Tuấn hỏi lại.

- Bẩm đúng ạ.

Quốc Tuấn mừng thầm: - Vậy là họ đã tin ta rồi đây.

Ông ghé tai dặn viên đô tướng một số việc, trao cho y cất cây đao, sửa

lại nếp áo rồi ra mời hai viên chủ trại vào trong trướng, tự tay rót nước mời
họ.

Đặt chén nước xuống mặt kỷ, Hà Bổng nói:

- Ông tướng à, chúng tôi không sợ quân Mông Cổ đâu. Hễ nó vào là

chúng tôi đánh nó như đánh con hổ đấy. Ông tướng bày cho chúng tôi cách
đánh nó đi.

Hà Khuất cũng nói chen vào:

- Ông tướng cứ bày cách đánh quân Mông Cổ cho chúng tôi, để chúng

tôi còn dạy đám trai bản biết cách đánh quân Mông Cổ nữa chứ.

Quốc Tuấn chưa bày cho họ cách đánh vội mà hỏi xem cách họ đào

hố bẫy hổ thế nào, hóa trang thế nào, đặt con mồi thế nào để hổ không ngờ.
Lại hỏi cách rình hổ, theo hướng gió nghe mùi hổ, tìm vết chân hổ và nấp ở
đâu để mình thấy được nó mà nó không thấy được mình, và khi đã bắn là
chính xác, là bắn vào hổ chứ không bắn vào người mình.

Sau khi nghe họ nói về cách đánh hổ xong Quốc Tuấn nói:

- Đánh quân Mông Cổ chẳng khác gì đánh hổ đâu. Trước hết là không

sợ nó, mọi người cùng một lòng đánh nó. Tiếp đến là phải lừa được nó để
nó yên tâm rằng không có ai rình rập nó. Rồi nữa là bất ngờ đánh nó, tất ta
sẽ giết được nó.

- Đúng! Ông tướng nói đúng. Đánh quân Mông Cổ phải như đánh hổ

thì mới thắng.

Quốc Tuấn nhìn hai gương mặt quắc thước, hai thân hình chắc nịch

như hai thân gỗ lim thuần lõi của hai viên trại chủ, ông đặt niềm tin vào nơi
họ và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.