ĐUỔI QUÂN MÔNG THÁT - Trang 142

- Để tôi tâu lên hoàng thượng. Khi hoàng thượng có dụ rồi bà phải

đứng ra quán xuyến việc này chứ.

- Chẳng nhẽ tôi chỉ nói mà không làm sao, - phu nhân đáp.

Thái sư có vẻ băn khoăn hỏi lại:

- Thế bà đã dự tính số gia đình và số người phải di tán là bao nhiêu

chưa? Tôi thấy đông đấy, có tới cả trăm nhà, cả nghìn người chứ không ít
đâu. Chỗ ăn chỗ ở khó đấy.

Phu nhân cười xuê xoa:

- Ông khỏi lo, tôi đã trù liệu tất cả rồi. Chỗ ăn chỗ ở cho từng nhà tôi

lo hết rồi. Thì đấy, cùng với việc mua sắm khí giới, tích trữ lương thực và
nơi chốn di tán tôi làm cùng một lúc. Có chỗ thu xếp được thì mượn nhà, có
chỗ phải dựng nhà mới. Tôi cũng chỉ làm loàng xoàng thôi, lúc về triều thì
để lại đấy cho nhà chùa làm lớp học, hoặc chia cho các nhà nghèo. Chẳng
hiểu tại sao khu mật viện chỉ biết có hai việc, còn việc này lại bỏ sót chưa
tâu báo lên hoàng thượng.

- Đúng là trời cho bà xuống để dựng đế nghiệp cho nhà Trần, lo toan

cho con cháu nhà Trần. Nhà vua biết việc này chắc khen bà cô lắm đây.

Phu nhân nguýt dài thái sư rồi nói giễu:

- Chú cháu ông suýt nữa thì ghép tôi vào tội tru di còn khen, khen cái

nỗi gì.

- Bà chỉ được cái thù dai.

Vua Thái tông sau khi đi duyệt một vài chủng quân về, ngài thật sự

hài lòng, liền vào cung Thủy Tĩnh thăm Thái sư.

- Bệ hạ vừa về chắc có tin vui? - Thái sư hỏi.

- Thưa chú vui lắm. Thế quân lên, thế nước cũng lên. Quốc dân đồng

lòng kháng giặc.

- Thần cũng đi duyệt vài sắc quân. Ta thật hài lòng về các viên đô

tướng dạy quân có kỷ cương lắm, kỹ xảo dùng các loại binh khí cũng thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.